Trần Hưng Hải hành động rất nhanh.
Lão ta lập tức triệu tập dòng chính trong gia tộc, bàn bạc chuyện đối phó với nhà họ Viên.
Lúc người của nhà họ Trần biết phải đối phó với nhà Viên, mọi người đều chấn động.
Nhiều năm qua, nhà họ Viên và nhà họ Trần cùng nắm tay leo lên đỉnh cao của Châu Thành, bề ngoài vẫn luôn rất hòa thuận.
Vì vậy, địa vị của hai gia tộc này ở Châu Thành vẫn không cách nào bị lay động được.
Nhưng bây giờ Trần Hưng Hải bỗng muốn ra tay với nhà họ Viên, có thể tưởng tượng được mọi người kinh ngạc cỡ nào.
"Đây là chuyện tuyệt mật của nhà họ Trần, nếu để tôi biết ai dám tiết lộ ra ngoài, sẽ giết chết không tha!"
Trần Hưng Hải ngồi ở vị trí cao nhất, lạnh lùng nói.
"Con muốn biết tại sao chúng ta phải đột nhiên ra tay với nhà họ Viên?"
Có người hỏi: "Thực lực của nhà họ Viên tương đương với nhà họ Trần của chúng ta.
Nếu ra tay với bọn họ chỉ khiến cả hai đều chịu thiệt.
Đến lúc đó sợ rằng, cục diện ở cả Châu Thành sẽ có thay đổi rất lớn, nhà họ Trần chúng ta cũng sẽ trả giá đắt vì chuyện này".
Trần Hưng Hải liếc mắt nhìn người vừa nói, lạnh lùng nói: "Đã bao giờ tôi làm việc gì mà không nắm chắc chứ? Các người chỉ cần làm theo sự dặn dò của tôi là được rồi!"
"Vâng ạ!"
Mọi người đều đáp.
Trần Hưng Hải là chủ gia tộc, từ trước đến nay luôn nói là làm.
Ở nhà họ Trần có người sẽ thắc mắc về quyết định của lão ta, nhưng không ai dám trái lời.
Chẳng mấy chốc sau, người nhà họ Trần đều làm việc theo sự dặn dò của Trần Hưng Hải.
Còn Trần Hưng Hải lại gọi điện thoại cho Lạc Bân: "Nhà họ Trần đã chuẩn bị sẵn sàng, có thể ra tay bất cứ lúc nào!"
Trần Hưng Hải không giải thích gì nhiều nhưng đã thể hiện ra quyết tâm của nhà họ Trần.
Lạc Bân nhếch miệng, chậm rãi nói: "Vậy thì bắt đầu đi!"
Cùng lúc đó, ở nhà họ Viên.
Trong một căn biệt thự sang trọng, tranh chữ của các chuyên gia thư pháp nổi tiếng treo quanh phòng sách.
Lúc này, trong tay Viên Sĩ Vũ - chủ nhà họ Viên đang cầm cây bút lông sói xanh tím thượng hạng đang cúi đầu bên bàn luyện thư pháp.
Ngòi bút di chuyển trên trang giấy Tuyên màu trắng, vẽ ra từng nét bút sắc sảo.
"Ha ha! Chữ này viết rất đẹp!"
Sau khi Viên Sĩ Vũ viết xong một chữ, lão ta hài lòng cười rộ lên.
"Rầm!"
Đúng lúc này, có người đẩy mạnh cửa phòng sách và bước vào.
"Ông chủ, không xong rồi!"
Đó là ông quản gia già với mái tóc bạc phơ, mặt mày hốt hoảng.
Tâm trạng Viên Sĩ Vũ đang vui vẻ lại bị phá hỏng vì quản gia xông vào.
"Ông hốt hoảng cái gì? Cho dù trời sập cũng có người chống đỡ!"
Viên Sĩ Vũ lạnh lùng nói: "Nói đi, xảy ra chuyện gì rồi?"
"Ông chủ, bên phía ngân hàng vừa gọi điện thoại tới nhắc nhở về khoản vay, nói định giá tài sản của nhà họ Viên chúng ta không đạt tiêu chuẩn, cho nên muốn thu hồi lại khoản vay".
"Còn nữa, tập đoàn Anh Hào bị tòa án niêm phong, nói là sổ sách có vấn đề".
"Chưa hết, quản lý cấp cao của tập đoàn Thành Công đồng loạt từ chức.
Còn có cổ phiếu của tập đoàn Thành Công bị bán tháo ồ ạt, chỉ trong vòng năm phút ngắn ngủi mà giá trị thị trường của công ty đã bốc hơi hết sáu mươi phần trăm!"
"Còn nữa..."
Ông quản gia liên tục báo cáo những tin sốc.
Gương mặt luôn điềm tĩnh của Viên Sĩ Vũ thoáng biến sắc, đứng bật dậy: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại xuất hiện nhiều vấn đề như vậy?"
"Ông chủ, không ai biết có chuyện gì xảy ra.
Ông chủ mau nghĩ cách đi.
Nếu trong vòng một giờ mà chúng ta không gom được số tiền lớn kia, nhà họ Viên sẽ tiêu đời thật đấy!"
Ông quản gia sắp khóc rồi, vô cùng sốt ruột.
Ngay khi nhà họ Viên đang rối loạn, Trần Hưng Hải cũng biết mọi chuyện đã xảy ra với nhà họ Viên, tim lão ta đập thình thịch.
Lão ta vốn còn hơi nghi ngờ, nhưng đến bây giờ mới biết Dương Thanh thật sự có thể dễ dàng tiêu diệt nhà họ Viên.
Cho đến nay, những việc làm của nhà họ Trần vẫn chưa thể lay động được nền tảng của nhà họ Viên.
Trước mắt, chỉ cần lấy một trong số những việc Dương Thanh đã làm với nhà họ Viên cũng có thể khiến cho nhà họ Viên sụp đổ trong vòng một ngày chứ đừng nói chi nhiều chuyện như vậy.
Đương nhiên Trần Hưng Hải biết rõ, chuyện này cũng xem như một lời cảnh cáo của Dương Thanh dành cho mình.
Cậu ta có tiêu diệt nhà họ Viên trong mấy phút ngắn ngủi, vậy cũng có thể diệt được nhà họ Trần.
Lão ta bỗng cảm thấy mình cực kỳ may mắn.
Nếu trước đó lão ta lựa chọn đối đầu với Dương Thanh thì e rằng nhà họ Trần cũng phải đối mặt với tất cả những gì mà nhà họ Viên đang phải đối mặt lúc này nhỉ?
Vào lúc này, khoảng hơn hai mươi chiếc Prado màu đen phóng như tên bắn về phía nhà họ Viên.
Chỉ hai mươi phút sau, những chiếc xe này đã chạy đến nhà họ Viên.
Trong chiếc Maybach dẫn đầu, Trần Hưng Hải phấn