"Dương Thanh, bỏ đi!", Tần Thanh Tâm đột nhiên nói.
Dương Thanh vốn dĩ muốn diệt tận gốc nhà họ Hùng, nhưng Tần Thanh Tâm đã lên tiếng thì anh chỉ có thể bỏ qua.
"Nể mặt vợ tôi, tôi bỏ qua cho nhà mấy người một lần, nếu còn có lần sau, nhà họ Hùng cũng không nên tồn tại nữa!", Dương Thanh lạnh lùng nói.
Nghe Dương Thanh nói xong, Hùng Bác Nhân vui mừng khôn xiết, tuy đôi chân đã bị gãy nhưng ít nhất có thể giữ được tính mạng, sống tạm còn hơn là chết.
"Cảm ơn cậu Dương! Cảm ơn cậu Dương!", hai anh em nhà họ Hùng cảm ơn rối rít.
"Cút đi!", Dương Thanh quát, người nhà họ Hùng vội vàng rời đi.
"Chúng ta đi thôi!", Dương Thanh đưa Tần Thanh Tâm rời đi.
Cụ Tần đã kinh ngạc đến tột độ, lão ta không ngờ gia đình bị lão đuổi khỏi gia tộc lại có thằng con rể ghê gớm như thế này.
Nhà họ Hùng là gia tộc hàng đầu Giang Hải, nhà họ Tần có nằm mơ cũng muốn được liệt vào hàng ngũ đấy.
Vậy mà giờ đây người kế thừa của gia tộc hàng đầu này lại đích thân đến xin lỗi Dương Thanh.
Lúc này Phương Duyệt đột nhiên hừ lạnh một tiếng: "Làm màu ghê thiệt, tên ăn hại đó giờ to gan đến thế rồi à? Dám lừa cả người thừa kế của nhà họ Hùng cơ đấy".
"Cháu có ý gì?", cụ Tần nhíu mày.
Phương Duyệt nói: "Ông ngoại, ông không hiểu sao? Người nhà họ Hùng nhận nhầm người, Hùng Bác Thành sau này có thể sẽ trở thành chủ gia tộc họ Hùng, sao có thể cúi đầu xin lỗi một tên ăn hại như vậy chứ?"
"Nhận nhầm người?"
Trong lòng cụ Tần vốn dĩ đầy thắc mắc, sau khi nghe Phương Duyệt nói, lão ta mới vỡ lẽ, chỉ có nhận nhầm người mới có thể giải thích được chuyện này.
"Ông ngoại, không phải Hùng Bác Thành nói là “cậu Dương” sao? Nhà họ Hùng muốn xin lỗi anh Dương đó".
Phương Duyệt cười, nhìn sang Dương Uy với vẻ như đang tranh công: "Anh Dương, em đoán không sai chứ?"
Tuy Dương Uy không rõ chuyện gì nhưng lúc này Phương Duyệt đã ba hoa thay cho anh ta nên đương nhiên anh ta không thể bỏ lỡ cơ hội này.
Anh ta cười tỏ vẻ khiêm tốn: "Mấy ngày trước, quả thật anh có chút xung đột với nhà họ Hùng, nhưng không ngờ bọn họ cũng biết anh đến nhà họ Tần, còn đích thân tới xin lỗi".
"Quả nhiên là như vậy!"
Phương Duyệt vui mừng nói: "Tiếc là bọn họ nhận nhầm người! Nhưng mà không sao cả, đợi nhà họ Hùng nhận ra thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Dương Thanh".
"Cậu Dương đúng là lợi hại, có thể khiến cả nhà họ Hùng đích thân đến xin lỗi", cụ Tần chợt bừng tỉnh, cười lớn nói.
Trong lòng lão ta đã bắt đầu tính toán, nhà họ Dương tuy là gia tộc ở thành phố khác nhưng lại có thể khiến nhà họ Hùng đến tận cửa xin lỗi, một khi Phương Duyệt vào nhà họ Dương rồi, việc nhà họ Tần muốn vươn lên trở thành gia tộc hàng đầu không phải sẽ dễ như trở bàn tay hay sao?
Nghĩ đến đây, lão ta càng nhìn Dương Uy càng thấy vừa mắt, thiếu điều muốn gả Phương Duyệt cho Dương Uy ngay lập tức.
"Chủ tịch Tần, nếu không có chuyện gì khác, vậy tôi xin phép đi trước đây", Dương Uy đột