Quan Trấn Hải không nói sai, tuy Quan Hồng Nghị là Đại vương tử nhưng cũng không có tư cách nhúng tay vào chuyện của Chấp Pháp đường.
Nội bộ của bất kỳ Vương tộc nào cũng rất phức tạp, có tới mấy phe phái.
Quan Hồng Nghị thuộc chi của Quan Vương, còn Quan Trấn Hải lại là người cầm quyền của chi khác, nằm giữ Chấp Pháp đường của Vương tộc họ Quan.
Lúc này, người vui nhất là Quan Hân.
Dù sao cô ta cũng thuộc chi của Quan Hồng Nghị, đang muốn đẩy Mã Siêu vào chỗ chết, nhưng Quan Hồng Nghị lại cứ muốn lôi kéo anh ta.
Bây giờ Chấp Pháp đường đã nhúng tay vào, Quan
Hồng Nghị không thể lôi kéo Mã Siêu được nữa, trừ khi ông ta định trở mặt với Chấp Pháp đường.
Dù sao Mã Siêu cũng đã tự tiện xông vào Vương phủ họ Quan, còn liên tục tiêu diệt năm tiểu đội tuần tra, hậu quả của chuyện này vô cùng nghiêm trọng, nếu để Chấp Pháp đường xử lý Mã Siêu, chắc chắn anh ta sẽ phải chết.
“Để tôi xem ai dám làm thế?”
Quan Hồng Nghị bỗng lạnh lùng nói.
Ông ta vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sững sờ, Quan Trấn Hải cũng hơi kinh ngạc.
“Đại vương tử, ông có ý gì thế? Ông định nhúng tay vào chuyện của Chấp Pháp đường à?”
Quan Trấn Hải trầm giọng hỏi với vẻ không vui.
Quan Hồng Nghị lạnh nhạt nói: “Sao tôi lại nhúng tay vào chuyện của Chấp Pháp đường cơ chứ?”
Quan Trấn Hải ngơ ngác, chẳng phải hành động của Quan Hồng Nghị bây giờ chính là như thế ư? “Đại vương tử đã bắt được hung thủ tự tiên xông vào Vương phủ họ Quan, bây giờ tôi muốn dẫn người đi, Đại vương tử lại không đồng ý, chẳng lẽ vẫn chưa tính là nhúng tay à?"
Quan Trấn Hải hỏi.
“Tôi nói cậu ta là hung thủ xông vào Vương phủ họ Quan bao giờ chứ?"
Quan Hồng Nghị hỏi ngược lại.
Quan Trấn Hải chưa kịp lấy lại tinh thần, ông ta đã nhìn về phía Mã Siêu: “Từ hôm nay trở đi, cậu hãy ở cạnh Quan Hân, bảo đảm an toàn cho con bé, nếu con bé gặp chuyện, tôi sẽ hỏi tội cậu!” “Không được!”
Quan Hân lập tức từ chối.
Tuy Quan Hồng Nghị không giận nhưng vẫn uy nghiêm, ông ta nhíu mày: “Mã Siêu là cao thủ mà bác tìm đến cho cháu, cháu có gì để bất mãn chứ?” “Bác, nếu để cao thủ như anh ta bảo vệ cháu thì hơi lãng phí, bác cứ sắp xếp những vệ sĩ khác cho cháu là được
Quan Hân cố nén giận.
Vừa nãy Mã Siêu suýt giết cô ta, không những thế, em gái ruột của Mã Siêu cũng bị cô ta cử người ám sát, giờ đã biến thành người thực vật rồi kia kìa.
Nếu giữ Mã Siêu bên cạnh, cô ta sợ một ngày nào đó, mình sẽ bị Mã Siêu giết chết.
“Câm miệng!”
Quan Hồng Nghị giận tím mặt: “Chẳng lẽ cháu không biết cháu đã gây ra họa lớn tới mức nào ở Yến Đô à?” “Bác cho Mã Siêu bảo vệ cháu cũng vì trách nhiệm với cháu, nếu cháu gặp chuyện, bác biết ăn nói với bố cháu thế nào đây?”
Mắt Quan Hân đỏ hoe, cắn môi, cúi đầu, không dám cãi Quan Hồng Nghị nữa.
Nếu bây giờ Quan Trấn Hải vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra thì đúng là ngu xuẩn.
Quan Hồng Nghị coi trọng Mã Siêu, cố ý sắp xếp cho Mã Siêu bảo vệ Quan Hân, cũng đang nói cho Quan Trấn Hải biết, Mã Siêu không phải hung thủ đã tự tiện xông vào Vương phủ họ Quan.
“Quan Trấn Hải, ông còn việc gì à?”
Quan Hồng Nghị lại nhìn về phía Quan Trấn Hải.
Quan Trấn Hải nhìn Quan Hồng Nghị, nói với vẻ nghiền ngẫm: “Đại vương tử, ông chắc chắn rằng người thanh niên này không phải hung thủ đã tự tiện xông vào Vương phủ chứ?” “Ông không tin tôi à?”
Quan Hồng Nghị hỏi lại với vẻ không vui.
Như thể câu hỏi của Quan Trấn Hải đã sỉ nhục ông ta vậy.
Quan Trấn Hải cười nhạt: “Đại vương tử cứ đùa, sao tôi lại không tin ông chứ?" “Nhưng bây giờ vẫn chưa tìm được người đã xông vào Vương phủ họ Quan, thanh niên này rất đáng nghị, tôi cần dẫn cậu ta về Chấp Pháp đường để điều tra”.
“Nếu cậu ta không phải người đã xông vào Vương phủ họ Quan, tôi cam đoan sẽ đưa cậu ta về, đồng thời đến tận chỗ Đại vương tử để xin lỗi”.
Quan Hồng Nghị nhằm mắt lại, bây giờ trong Vương tộc họ Quan, chỉ có Quan Trấn Hải dám đối đầu với ông ta thế này.
“Nếu tôi không đồng ý thì sao?"
Quan Hồng Nghị hờ hững hỏi.
Quan Trấn Hải lắc đầu: “Lúc trước, Chấp Pháp đường được thành lập để hạn chế Vương phủ, có nhiệm vụ giám sát dòng chính của Vương tộc, nếu Đại vương tử không đồng ý thì tôi đành báo cáo đúng sự thật thôi”.
Câu nói này có sức sát