Đại sảnh của biệt thự bị bao trùm bởi khí thế mạnh mẽ khiến người ta ngạt thở.
Quan Hồng Nghị và Quan Trấn Hải đều là cao thủ Vương Cảnh, cuộc giằng co giữa hai người cũng là vụ đọ sức giữa các cao thủ đỉnh cao.
“Xem ra tôi phải báo cáo chuyện này cho hội trưởng lão rồi”.
Quan Trấn Hải nhìn chằm chằm vào Quan Hồng Nghị, lạnh lùng nói.
Quan Hồng Nghị không nói gì, chỉ nhìn Quan Trấn Hải với vẻ mặt lạnh lẽo, ý chí chiến đấu cũng bùng nổ.
Quan Trấn Hải không chịu yếu thế, nhìn thẳng vào Quan
Hồng Nghị, chờ Quan Hồng Nghị đáp lời.
Mã Siêu đứng cạnh như người không liên quan, nét mặt rất bình tĩnh, trong mắt loé lên tia sáng.
“Cậu đi với họ một chuyến đi!”
Xung quanh im ắng một phút, Quan Hồng Nghị mới nhìn về phía Mã Siêu.
Rõ ràng sau khi suy nghĩ, Quan Hồng Nghị vẫn không muốn chuyện đến tại hội trưởng lão.
Tuy giá trị của Mã Siêu rất cao, nhưng nếu làm lớn chuyện thì ngay cả Quan Vương bố ông ta cũng sẽ rất bị động.
Mã Siêu lạnh lùng nói: “Nếu tôi không muốn, ai có thể dẫn tôi đi?”
Quan Trấn Hải hơi nhếch môi, mỉm cười hài hước.
Quan Hồng Nghị nhíu mày: “Cậu đang định chống lại mệnh lệnh của tôi hả?" “Trừ khi ông tìm được người chữa khỏi cho em gái tôi, bằng không, tôi và ông không có bất cứ quan hệ gì hết”.
Mã Siêu nói.
Anh ta vốn đang xem họ đấu đá với nhau, nếu không vì chữa trị cho em gái, anh ta không bao giờ cân nhắc đến chuyện phục tùng Quan Hồng Nghị.
Nhưng anh ta không ngu, đương nhiên cũng hiểu đối phương coi trọng tiềm lực của mình.
Nếu phục tùng Quan Hồng Nghị rồi mới yêu cầu đối phương tìm người chữa trị cho Mễ Tuyết thì không dễ như bây giờ đâu.
“Mã Siêu, anh đừng được voi đòi tiên nhé!”
Quan Hân nói: “Bác tôi là Đại vương tử của Vương tộc họ Quan, nếu ông ấy đã đồng ý sẽ tìm người chữa trị cho em gái anh thì chắc chắn không bao giờ nuốt lời.
“Bây giờ, Chấp Pháp đường của Vương tộc họ Quan đang muốn điều tra anh, anh phải đi với họ một chuyến, nếu không thể chứng minh trong sạch, anh chỉ còn con đường chết mà thôi”.
Nghe thấy Quan Hân nói thế, sát khí trong mắt Mã Siêu càng rõ rệt hơn.
“Cô câm miệng cho tôi!”
Mã Siêu tức giận nói: “Ai cũng có tư cách nhúng tay vào chuyện này, trừ cô!” “Anh..
Bị Mã Siêu quát trước mặt mọi người như thế, Quan Hân thẹn quá hoả giận, nhưng lại bị Quan Hồng Nghị lườm cho nên không dám nói gì.
Lúc này Quan Trấn Hải cũng không vội, cười híp mắt xem trò vui.
“Nếu tôi nói, bây giờ cậu phải đến Chấp Pháp đường một chuyển thì sao?"
Rõ ràng Quan Hồng Nghị đã có vẻ tức giận.
Ý đe dọa của ông ta rất rõ ràng.
Mã Siêu lại như không hiểu tình hình bây giờ, nhìn về phía ông ta: "Nếu thế thì những đàm phán trước đó cũng mất giá trị”.
Anh ta nói rồi hành động ngay tức khắc.
Quan Hồng Nghị và Quan Trấn Hải không ngờ Mã Siêu lại dứt khoát đến thế, họ còn chưa kịp hoàn hồn thì đã thấy anh ta biến mất rồi.
"Vù!”
Đến khi họ lấy lại tinh thần, Mã Siêu đã xuất hiện trước mặt Quan Hân, một tay giữ chặt lấy Quan Hân, tay kia chộp vào cổ cô ta.
"Råc!"
Tiếng xương gãy giòn giã vang lên, thậm chí Quan Hân còn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra thì đã chết rồi.
Những chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt, không ai ngờ Mã Siêu vẫn có thể giết người trước mặt hai cao thủ Vương cảnh của Vương tộc họ Quan.
"Cậu giết Quan Hân à?"
Nhìn xác Quan Hân trên đất, Quan Hồng Nghị hỏi với vẻ không dám tin.
“Ngu xuẩn!”
Mã Siêu chỉ để lại hai chữ rồi nhích chân, lập tức xuất hiện trên cửa sổ.
“Xoảng!”
Mã Siêu đập vỡ kính rồi nhảy ra ngoài.
Anh ta đến Vương tộc họ Quan để tìm Quan Hân bảo
Nếu Quan Hồng Nghị không đưa ra đề nghị sẽ tìm thần y chữa trị cho Mễ Tuyết, anh ta đã ra tay với Quan Hân từ lâu.
Nhưng sau khi Quan Trấn Hải xuất hiện, anh ta dần nhận ra Quan Hồng Nghị chỉ coi trọng tiềm lực của mình mà thôi, có vẻ việc tìm thần y chữa trị cho Mễ Tuyết chỉ là lời nói dối.
Nếu anh ta bị Quan Trấn Hải đưa đến Chấp Pháp đường, chưa chắc có thể sống sót rời đi.
Chưa bảo được thù, sao anh ta có thể mạo hiểm như thế chứ?
Tuy anh ta đến Vương tộc họ Quan với quyết tâm thề chết để trả thù, nhưng cũng không định ngồi chờ chết ở đây.
Nếu có thể sống sót rời