Chương 2380:
Diệp Huyền Tần hỏi: “Hồ Trung Bảo, những năm này ông sống có tốt không?”
Hồ Trung Bảo vội vàng nói: “Thần Soái, thuộc hạ những năm qua luôn suy ngẫm về những sai lầm của chính mình, năm đó sát hại tù nhân là hành vi sai lầm, trong lòng vẫn luôn chịu sự dày vò “Tôi đã biết là tôi sai rồi, tôi đáng phải trả giá, mong Thần Soái có thể cho tôi một con đường thật thống khoái. Diệp Huyền Tần: “Ông muốn như thế nào là thống khoái?” Hồ Trung Bảo nói: “Hoặc là người để cho ta trở lại quân đội cũ, tiếp tục vì Thần Soái cống hiến sức lực. Hoặc là, xin Thần Soái chặt lấy đầu tôi, để chuộc tội”
Diệp Huyền Tần biết, đối với một người đã chiến đấu nửa đời người trên chiến trường như Hồ Trung Bảo mà nói, để cho hắn ở nơi này làm một bảo vệ cửa nho nhỏ, còn không bằng chết.
Cái chết, đối với ông ta là một sự giải thoát.
Thế nhưng, không có mệnh lệnh của thần soái, đến cả chết ông ta cũng không dám chết.
Là quân nhân, thì luôn lấy mệnh lệnh làm đầu.
Diệp Huyền Tần nói: “Ông đứng dậy trước đã rồi nói” Hồ Trung Bảo vẫn cố chấp nói: “Thần soái, anh không đồng ý với tôi, tôi sẽ không đứng dậy đâu.”
Diệp Huyền Tần: “Thực ra, muốn cống hiến sức lực cho tôi thì không nhất định phải quay về đội lính già đâu.” Hồ Trung Bảo ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt nóng bỏng nhìn Diệp Huyền Tần rồi nói: “Thần soái, anh…anh đồng ý với tôi rồi ư? Chỉ cần đừng để tôi làm chó trông cửa ở chỗ này, thì anh bảo tôi làm cái gì cũng được.
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Ừm, gần đây Đại Hạ loạn trong giặc ngoài, đang cần thêm nhân lực. Tôi trước tiên lệnh cho ông đảm nhận thân phận trong tối, thân phận ngoài sáng là bảo vệ cổng của Quỹ đầu tư Hồng Sam.
“Không lâu sau đó, có thể sẽ nổ ra một trận chiến lớn, tới lúc đó tôi sẽ bảo ông tới hỗ trợ
Hồ Trung Bảo kích động tới mức giọng nói cũng phát ra tiếng nức nở: “Hồ Trung Bảo nghe lệnh!”
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Ừm, đứng dậy đi. Tôi hỏi ông, hiện tại ai đang là người quản lí Quỹ đầu tư Hồng Sam.”
Hồ Trung Bảo đáp: “Là Tiểu Bát ạ”
Diệp Huyền Tần: “Tiểu Bát nào.”
Hồ Trung Bảo: “Là thành viên Tiểu Bát lúc trước trong Ngự Long Vệ.
“Thần soái, anh tới Quỹ đầu tư Hồng Sam là có việc gì sao? Có cần bây giờ tôi báo cho Tiểu Bát, để Tiểu Bát ra tiếp đón anh không” Diệp Huyền Tần lắc lắc đầu: “Không cần
Sam thôi.”
“Dự tính ban đầu của tôi khi thành lập Quỹ đầu tư Hồng Sam, không phải là vì lợi ích, mà là làm lớn mạnh và trợ giúp cho doanh nghiệp quốc gia.
“Nhưng bây giờ tôi thấy không gian làm việc của Quỹ đầu tư Hồng Sam vô cùng xa hoa sang trọng, giống như một tòa cung điện vậy, chắc là tiêu không ít tiền nhỉ.”
“Rốt cuộc Quỹ đầu tư Hồng Sam này đã kiếm bao nhiêu tiền từ doanh nghiệp quốc gia, mới sẵn sàng bỏ ra nhiều tiền như vậy để xây lên tòa cung điện này. Tính chất bán công ích của Quỹ đầu tư Hồng Sam này, đã trở nên thay đổi rồi.”
Hồ Trung Bảo cười khổ một tiếng: “Ai lại nói không phải như vậy chứ. Một lãnh đạo nho nhỏ ở đây cũng lái RollRoyce đi làm. Chỉ với số tiền lương 28 triệu mỗi tháng của ông ta, làm sao có thể mua nổi RollRoyce cơ chứ.
“Nơi này có thật nhiều bí ẩn.
Um.
Diệp Huyền Tần gật đầu, sau đó liền đi vào trong tòa cung điện nguy nga này.
Lễ tân nở nụ cười tiêu chuẩn, nhiệt tình chào hỏi Diệp Huyền Tần: “Chào anh ạ, xin hỏi anh muốn tìm ai?”
Diệp Huyền Tần: “Tôi tới đây là muốn tìm người phụ trách bộ phận đầu tư của công ty bà, bàn chuyện làm ăn. Lễ tân kiên nhẫn nói: “Vậy xin hỏi anh đã hẹn trước hay không ạ?”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Không!
Lễ tân nói: “Rất xin lỗi anh, ông Lý người phụ trách bộ phận đầu tư của chúng tôi rất bận, không hẹn trước e rằng anh không thể gặp mặt được đâu ạ.
Diệp Huyền Tần nói: “Vậy được, bà giúp tôi hẹn gặp mặt đi, cứ nói tôi có một cuộc làm ăn mấy trăm ngàn tỷ muốn bàn bạc với ông ấy.
Mấy trăm nghìn tỷ?
Lễ tân ngờ vực mà nhìn Diệp Huyền Tần một cái, vô cùng nghi ngờ Diệp Huyền Tần đang khoác lác.
Bà ta làm lễ tân ở đây mấy chục năm rồi, vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới một cuộc làm ăn “mấy trăm nghìn tỷ”. Bà ta vô cùng nghi ngờ Diệp Huyền Tần đang đùa giỡn với bà ta.