Chương 2381:
Nhưng với đạo đức nghề nghiệp tiêu chuẩn vẫn khiến bà nở nụ cười trên mặt, gọi điện cho Lý Bảo Khánh người phụ trách bộ phận đầu tư.
Cuộc gọi rất nhanh đã được nối máy.
Lễ tân: “Chào ông Lý, có một người muốn hẹn gặp ông, ông muốn gặp hay là không ạ?”
Lý Bảo Khánh không hề để tâm nói: “Thấy từ đầu đến chân của đối phương cộng lại được bao nhiêu tiền? Lễ tân liếc nhìn Diệp Huyền Tần một lượt, nói: “Chắc là không quá 3 triệu đâu ạ. 3 triệu?
Lý Bảo Khánh cười khẩy một tiếng: “Hạng người này làm gì có tư cách gặp tôi, đây không phải là lãng phí thời gian của tôi sao? Sao thế, thời gian của tôi không đáng tiền à?”
“Cúp đây, không có chuyện gì đừng có làm phiền tôi.”
Lễ tân vội vàng nói: “Ông Lý, nhưng đối phương nói rằng muốn bàn một cuộc làm ăn lớn trị giá mấy trăm nghìn tỷ với ông.
Hum?
Lý Bảo Khánh cau màu lại.
Cuộc làm ăn lớn trị giá mấy nghìn tỷ, Lý Bảo Khánh cũng gặp lần đầu.
Chắc không phải là người phụ trách của Tập đoàn Diệp Linh thực sự tới tìm ông ta để lôi kéo đầu tư chứ.
Ha ha, thật không biết ai cho anh ta dũng khí, lại cảm thấy Quỹ đầu tư Hồng Sam sẽ đưa hơn 350 nghìn tỷ cho một doanh nghiệp sắp phá sản chứ.
Nhất thời, Lý Bảo Khánh cũng thật sự muốn nhìn thử xem, đối phương rốt cuộc là ai.
Lý Bảo Khánh nói: “Được rồi, để anh ta tới gặp tôi đi.”
Được ạ!
Nói thật, trong lòng lễ tân có chút nghi ngờ, bà không hiểu vì sao Lý Bảo Khánh lại muốn gặp người đàn ông này.
Không phải Lý Bảo Khánh thật sự tin rằng người đàn ông toàn thân cộng lại giá trị chưa tới 3 triệu rưỡi này có thể mang tới một dự án mấy nghìn tỷ chứ.
Thật là kỳ lạ.
Lý Bảo Khánh điều chỉnh tốt cảm xúc, nói với Diệp Huyền Tần: “Chào anh, giám đốc Lý của bộ phận đầu tư nói rằng muốn gặp anh, bây giờ anh có thể đi gặp ông ấy Diệp Huyền Tần hơi mỉm cười: “Cảm ơn.
Lễ tân: “Văn phòng của giám đốc Lý là phòng 308 tầng bên trên. Đúng rồi thưa anh, tính tình của giám đốc Lý
Diệp Huyền Tần: “Cảm ơn đã nhắc nhở. Nhưng ông ta còn chưa có tư cách để nổi nóng trước mặt tôi.”
Phụt
Lễ tân không nhịn nổi cười.
Cái tên này còn thật sự cho rằng mình chính là một ông chủ lớn có giá trị mấy nghìn tỷ nhỉ, lại dám nói ông Lý không có tư cách nổi giận với anh ta.
Chỉ với một thân ăn mặc này của anh ta, có thể gặp ông Lý đã là ban ơn lắm rồi. Lễ tân nhanh chóng nhận ra sự thất lễ của mình, điều chỉnh lại cảm xúc, lại quay trở về vẻ đoan trang trầm ổn.
Diệp Huyền Tần đi thẳng tới phòng 308, gõ gõ cửa. Có điều, không hề có chút đáp lại nào.
Diệp Huyền Tần lại tiếp tục gõ cửa, vẫn không có ai đáp lại như vậy.
Tới tận khi Diệp Huyền Tần gõ cửa tới lần thứ tư, trong phòng mới vang lên giọng nói lười biếng: “Vào đi.” Diệp Huyền Tần đẩy cửa đi vào.
Bên trong phòng, một gã đàn ông trung niên béo mập tại to đang luyện viết thư pháp, Diệp Huyền Tần đi vào ông ta cũng không ngẩng đầu lên.
Diệp Huyền Tần cười lạnh trong lòng.
Ban nãy Diệp Huyền Tần gõ cửa mấy lần mới được đáp lại, Diệp Huyền Tần đã quyết tâm để gã đàn ông trung niên này phải nghỉ việc rồi.
Bây giờ anh đã đi vào rồi, gã đàn ông béo phì thậm chí còn chẳng nhìn anh lấy một cái, rõ ràng là đang xem thường cương vị công tác.
Loại kí sinh trùng này, bắt buộc phải đuổi ra khỏi công ty mới được.
Vớ phong cách của Quỹ đầu tư Hồng Sam bây giờ, thật chẳng ra làm sao cả.
Diệp Huyền Tần cũng không quan tâm tới Lý Bảo Khánh, trực tiếp ngồi xuống sofa.