Đàm Hành Ba thở hổn hển vì tức giận.
Không thể tưởng tượng được nhà họ Chí lại khiêu khích bọn họ thế này?
Ngay cả dòng họ Hoàng tộc nhà họ Cố cũng không dám làm vậy.
Đám người nhanh chóng nhấc Thẩm Trạch Lâm ra khỏi quan tài.
“Là kẻ nào đã ra tay?”
Thẩm Trường Sinh hỏi.
“Là con riêng của Chí Oánh – Diệp Quân Lâm!”
Thẩm Trường Sinh nghiến răng.
Anh ta sẽ luôn ghi nhớ mối thù này.
Anh ta sẽ không bao giờ bỏ qua cho Diệp Quân Lâm một cách dễ dàng.
“Nhà họ Chí quá tự phụ rồi, chúng còn dám để một đứa con ngoài giá thú đánh con ta ra nông nỗi này!”
Thẩm Tam Thiên vô cùng tức giận.
“Thưa ba ông, thưa cha, mọi người phải báo thù cho con, nếu không con không thể nuốt trôi cục tức này! Chúng còn cho con vào trong quan tài, suýt chút nữa đánh chết con! Diệp Quân Lâm đang cảnh cáo mọi người, cảnh cáo chúng ta đều sẽ chết!.”.
“
Thẩm Trạch Lâm khóc lã chã.
“Nhất định phải trả mối thù này! Một nhà họ Chí mà dám làm như vậy! Ta nhất định phải tiêu diệt nhà họ Chí!”
Thẩm Tam Thiên tức giận nói.
Thẩm Trạch Lâm và Từ Tấn cũng nghiến răng.
“Cha và hai chú đừng tức giận nữa.
Chuyện này hãy để con giải quyết.
Con sẽ tìm Chí Đông Phương hỏi rõ ràng!”
Thẩm Trường Sinh nói.
“Được, đem người đi!”
Ngay sau