“Đằng nào cũng không ngăn được, sao phải thế chứ?”
Diệp Quân Lâm lắc đầu.
“Nếu mày muốn giết con trai tao, trước tiên phải bước qua xác của chúng tao!”
Đến lúc thực sự không thể ngăn cản được nữa, Đàm Hành Ba đã dùng thân mình để cản bước của Diệp Quân Lâm.
“Cậu Diệp, không biết con trai tôi đã nói cái gì, tôi thay nó xin lỗi cậu, chỉ xin cậu tha mạng cho nói”
Đàm Hành Ba cũng nhìn ra Diệp Quân Lâm là người không tầm thường.
Con trai của Chí Oánh chắc hẳn là người vô cùng nổi bật.
Bọn họ chắc chản không thể đấu lại được anh, bọn họ chỉ mong Thẩm Trương Sinh được sống.
Nếu có thể giải quyết trong hòa bình thì sẽ giải quyết một cách hòa bình, dù có phải cúi đầu.
Nếu không thể giải quyết một cách hòa bình, vậy thì cố gắng tranh thủ cho Thẩm Trường Sinh càng nhiều thời gian càng tốt, cố gắng đến Khách sạn Hòa Bình trước khi Diệp Quân Lâm tìm thấy anh ta.
“Muốn kéo dài thời gian sao? Vô ich thôi, cho dù hắn ta chạy đi đâu, tôi đều có thể bắt được!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.
“Nếu mày muốn giết con trai tao, trước tiên bước qua xác ba người chúng tao! Nào!!!”
Ba người Thẩm Tam Thiên muốn trì hoãn thêm cho Thẩm Trường Sinh một lúc, tiếp tục ngăn cản anh.
“Cút ra chỗ khác!”
Diệp Quân Lâm gâm lên.
Đàm Hành