Đám người xung quanh ít nhất cũng phải có hơn trầm người.
Lăng Thiên Long vừa định nổi giận thì đã bị Khương Di Quân kéo lại.
“Tốt nhất là giải quyết trong hòa bình đi!
Chúng ta về trước, về rồi bàn bạc kế sách tiếp!”
Khương Di Quân không muốn chuyện này bị xé to ra, không may mà tới tai được gia tộc họ Diệp ở thủ đô rồi bị bọn họ trách tội thì sao?
“Chẳng lẽ cứ chịu đựng như vậy sao? Tôi không phục!”.
ngôn tình hài
Lăng Thiên Long bực bội đến nóng cả đầu rồi.
Sau khi trở về thì bọn họ lại ngồi lại bàn bạc với nhau.
“Muốn chúng ta xin lỗi ư? Nhưng mấu chốt là chúng ta sai ở chỗ nào cơ chứ?”
Mọi người đều nhìn nhau, vẻ mặt mờ mịt không hiểu ra sao.
Bình thường bọn họ đã quen thói ương ngạnh, kiêu căng rồi, đối xử với người khác luôn mang theo tư thái trịch thượng hơn người như vậy, nên chưa bao giờ bọn họ cảm thấy được có chỗ nào không ổn cả.
Dù sao thì khi những người khác gặp phải bọn họ đều phải khúm na khúm núm, cung kính ân cần, nên cho dù thái độ của bọn họ có cường thế, lăng liệt một chút thì cũng không ai dám ý kiến gì.
Mọi người suy nghĩ cả nửa ngày trời cũng không thể nghĩ thông được rốt cuộc là bọn họ đã sai ở chỗ nào.
Lúc này, đột nhiên Khương Di Quân lại nói: “Có phải là Diệp Quân Lâm đang chê thái độ của chúng ta quá cứng rắn, cường ngạnh không?
Có phải trước đây các người đã từng ăn nói lỗ mãng với mẹ của hẳn ta đúng không?”
Nhờ sự nhắc nhở của Khương Di Quân mà đám người còn lại mới chợt giật mình nhớ ra.
“Hóa ra là thế! Trước kia bọn em đúng là đã từng nạt