Sau khi đám người rời đi, Tây Phương đi ra.
“Ông chủ, lễ ra vừa rồi nên để tôi làm mới đúng!”
“Tôi muốn đánh đám cậu chủ đến từ thủ đô kia, từ đầu đến chân! Để nhà họ Tần biết cái gì gọi hối hận!”
Tây Phương hiển nhiên không phục.
“Đừng lo lắng, khi đó cơ hội của cậu sẽ không thể thiếu!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.
Đám người Khương Di Quân rất nhanh đã trở về thủ đô.
Và chuyện cô xé bỏ hôn ước với Diệp Quân Lâm rất nhanh chóng được lan truyền.
Nó thậm chí còn’lọt vào tai của Diệp Minh Thiên.
“Cứ như vậy đã cùng người ta hủy bỏ hôn ước? Thật sự là tên vô dụng.
Diệp Minh Thiên tôi làm sao có thể có một đứa con như vậy?”
Diệp Minh Thiên vô cùng tức giận.
Ông cảm thấy bởi vì Diệp Quân Lâm không có năng lực, nên mới bị người ta hủy hôn ước.
“Quả thật quá mất mặt rồi! Cho dù nó là một đứa con hoang, nhưng hắn cũng đại biểu cho mặt mũi nhà nhà họ Diệp chúng tai”
“Lần này hủy bỏ hôn ước, sẽ làm cho chúng ta trở thành trò cười ở thủ đô”
Những người khác đều rất không hài lòng.
Long Thanh Tình nói: “Quả thực là như vậy, cho dù chúng ta không nói ra, người khác cũng coi như hản có liên quan đến nhà nhà họ Diệp của chúng tai”
“Chẳng hạn như khuôn mặt của Lăng Thiên Long bị cái đứa con hoang đó tát cho tới sưng lên, nhưng hãn ta không dám đánh trả, chỉ có thể chịu đựng!”
Diệp Minh Thiên nghe vậy lập tức nói: “Như vậy cũng không được, sao có thể để cho một đứa con hoang như nó lấy danh nghĩa của nhà họ Diệp để làm mấy chuyện như vậy? Cứ tiếp tục như vậy, không ai dám làm gì hän, còn hẳn thì cứ tự làm theo ý mình sao?”
Diệp Thần cãi lại: “Nhưng mà ba, hắn