Thật sự thì cả nhà họ Diệp và các thế lực gia tộc liên quan khác còn rất rất nhiều thiên tài.
Lúc này, quản gia cao nhất của nhà họ Diệp, Dương Vạn cầm lấy một tờ danh sách tiến đến trước mặt Diệp Minh Thiên cười to.
“Ông chủ, nhà họ Diệp lại có thêm chuyện tốt rồi!”
“Tổng số năm mươi người có tên trong đơn được tham gia trại huấn luyện binh lính Tiềm Long ở biên giới phía Nam, nhà họ Diệp chúng ta có sáu người tham gia, gia tộc phụ thuộc nhà họ Diệp có mười ba người tham gia.
Hơn nữa sáu người nhà họ Diệp đều là top mười hạt giống tuyển thủ! Đều là binh sĩ tương lai đó!”
“Hơn nữa lần này nghe nói doanh trại tập huấn binh sĩ Tiềm Long sẽ tiến cử vài hạt giống với quân đoàn Côn Luân! Nhà họ Diệp có cơ hội rất lớn!”
Diệp Minh Thiên nhận lấy danh sách, vẻ mặt mừng rỡ.
Trước mắt ông ta là những người cầm lái cả nhà họ Diệp.
Thế hệ trẻ nhà họ Diệp càng mạnh, lại càng thể hiện tương lai của nhà họ Diệp.
“Tốt, thật sự là quá tốt! Chờ một thời gian nữa, bảng quân đạo Văn Lang lại tăng thêm mấy người họ Diệp!” Diệp Minh Thiên cười to nói.
“Nếu Diệp Lâm Quân cậu có bản lĩnh lên tới bảng quân đạo này, chẳng phải người nhà họ Diệp chỉ trong vài phút thừa nhận thân phận của cậu?”
Những người khác lạnh lùng nói.
“Bảng quân đạo Văn Lang coi như xong, nếu nó có tư cách tham gia doanh trại tập huấn binh sĩ Tiềm Long, coi như là hạt giống tốt!”
Diệp Minh Thiên trào phúng nói.
Sau khi Diệp Minh Thiện công