Đến cả chính bản thân Diệp Quân Lâm cũng không lường được.
Anh đã coi thường độ đáng sợ của mình trong lòng kẻ địch rồi.
Chỉ cần anh xuất hiện chút điểm yếu nào, kẻ địch sẽ điên cuồng vồ đến và nhảm vào.
Sự đối phó này trước giờ chưa xảy ra.
Đối phương đều không quản mọi giá để nhằm vào anh.
Thời gian trôi qua, tư liệu về Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh ngày càng rõ ràng hơn.
Thậm chí đến cả thân thế của Diệp Quân Lâm, họ cũng điều tra fa rồi: Bao gồm cả nhà họ Diệp cũng tìm hiểu ra được.
Vốn dĩ muốn lợi dụng nhà họ Diệp để ra tay, nhưng sau khi biết rõ mối quan hệ của Diệp Quân Lâm và nhà họ Diệp, ai nấy đều bỏ cuộc.
Căn bản là không thể lợi dụng nổi, không có giá trị.
Nhà họ Diệp ở kinh thành.
Vẻ mặt Diệp Minh Thiên bồn chồn, ông vừa cúp điện thoại.
Ông ta kinh ngạc lên tiếng: “Diệp Quân Lâm nổi tiếng đến thế cơ à? Đây đã là người thứ năm hỏi thăm về thân phận của Diệp Quân Lâm rồi đấy…
Những người khác đều lên tiếng hỏi: “Ông chủ, có chuyện gì vậy? Diệp Quân Lâm làm sao cơ?”
Vẻ mặt Diệp Minh Thiên cũng ngờ vực: “Tôi cũng không hiểu ra làm sao.
Các gia tộc có thế lực nước ngoài có quan hệ qua lại tốt với nhà họ Diệp hôm nay đều lần lượt gọi cho tôi để xác nhận thân phận của Diệp Quân Lâm”
“Đã đến người thứ năm rồi, e là đến giờ vẫn còn nữa đấy! Tôi còn tưởng Diệp Quân Lâm có thân phận gì lợi hại lắm cơ!”
Diệp Minh Thiên vô cùng nghi hoặc.
Đến Diệp