“Không nên như vậy chứ, nghe nói Chiến Thần Tu La là một người vô tình vô nghĩa chẳng khác gì người máy cả.
Thế mà chuyện của con lại làm anh ta chú ý, lại còn ra mặt giúp con sao?
Thật không thể tin nổi”
Lâm Hiếu Thiên vô cùng kinh ngạc nói.
Bọn họ hiểu Trần Hữu Đạø hơn cô.
Chuyện của một ngữời bình thường tuyệt đối không thể được anh tạ chú ý, đến.
“Đúng vậy, xem ra vị Chiến Thần Tu La này dường như cố ý bảo vệ Lý Từ Nhiệm!”
Lâm Phụng Tiên nâng khóe môi lên.
“Âm”
Sai khi Lý Từ Nhiệm nghe vậy thì người bỗng khựng lại, lộ ra biểu cảm không thể tin được.
“Không phải chứ, chẳng lẽ…”
Lý Từ Nhiệm đang nghĩ đến một khả năng.
Có khi nào Chiến Thần Tu La thực sự tới để bảo vệ cô không? Dù gì nghe theo suy nghĩ của mọi người thì cho dù có người chết trước mặt anh ta thì Chiến Thần Tu La cũng không thèm chớp mắt.
Nhưng anh ta lại ra mặt giúp đỡ cô sao? Điều này chắc chắn phải có nguyên nhân.
Liệu có phải là đo Diệp Quân Lâm sắp xếp không? Không thể nào! Đến Chiến Thần Côn Luân mà Chiến Thân Tu La còn không phục.
Thì sao anh ta lại có thể nghe lời của Diệp Quân Lâm tới đây bảo vệ cô chứ? Cho dù Diệp Quân Lâm có thân phận gì thì cũng không thể có khả năng đó được.
Ở một nơi khác.
Mấy người Diệp Quân Lâm cùng với Tây