“Người này là Dược Vương Tôn Tư Duy!”
Tần Bắc Minh giới thiệu lần lượt giới thiệu bảy chuyên gia.
Bọn họ đều là những Quốc Y đinh cao của Lạc Việt.
Hai người mạnh nhất trong lĩnh vực Tây y và Trung yl! Và cũng chính là báu vật của Lạc Việt.
Diệp Quân Lâm cung kính nể phục nói: “Vẫn bối Diệp Quân Lâm tham kiến các vị tiền bối!
“Không nhận được, chúng tôi không nhận được đâu Chiến Thần Côn Luân à!”
Mọi người đều lập tức đứng dậy.
“Gần đây Kinh Thành tổ chức cuộc thi y học bốn năm một lần vì thế những ông già như chúng tôi đây mới có thể tụ tập lại đây, bằng không thì sao có cơ hội này được!”
Tần Bắc Minh cười ñój cũng là giải thích lý do vì sao lại có nhiều người ở.đây như vậy.
“Vậy thì tôi đúng là rất may mắn! Lần đầu tiên tới Kinh Thành đã được gặp tám vị quốc y rồi!”
Diệp Quân Lâm vô cùng chân thành.
Anh vẫn luôn duy trì một thái độ đặc biệt tôn trọng với những vị tiền bối này.
Ngày nay người dân có thể an cư lạc nghiệp, sự phồn vinh hưng thịnh của Lạc Việt cũng đều là nhờ những cống hiến của bọn họ.
Có bọn họ thật tốt!
Hai bên nói rất nhiều chuyện và Diệp Quân Lâm cũng thu hoạch được khá nhiều.
Dù gì anh cũng hiểu một chút về y thuật vì trước đó Cổ Phong đã từng dạy anh mọi thứ chỉ là anh không có thời gian để nghiên cứu nó mà thôi.
Ở một nơi khác.
Tây Phương đang đứng ở một nơi mang phong cách cổ xưa.
Sắp được mười năm rồi!
Cuối cùng