Là chính tay họ đẩy Diệp Lâm Quân về phía đối lập.
Diệp Thần còn đi phá lễ cưới của Diệp Lâm Quân.
Đây chính là kết cục.
Diệp Lâm Quân nhìn hàng vạn người đang quỳ xuống trước mình, cao giọng nói: “Đứng dậy đi Soạt soạt Hàng vạn người cùng đứng dậy.
Diệp Lâm Quân kéo mẹ mình dẫn đến trước mặt Diệp Minh Thiên, cười lớn: “Diệp Minh Thiên, ông có nghĩ đến sẽ cớ ngày này không? Có nghĩ tôi sẽ tự mình đánh phá vào tận cửa nhà họ Diệp!
Cửa nhà họ Diệp khó vào ư? Tôi đạp cái là đổ sập”
“Hôm nay, tôi với mẹ cùng đến trước mặt ông để hỏi ông lí do.
Tôi cần một lời giải thích
Từng câu từng chữ của Diệp Lâm Quân sắc như dao, thanh âm như sấm sét rền vang.
Một loại hào quang bàng bạc vô cùng khí thế áp đến.
“Hồng hộc…”
Từng người nhà họ Diệp hô hấp đều trở nên khó khăn, đồn dập, từng hơi thở đều nặng nề, hồng hộc.
Mỗi người đều cảm giác như có một khối đá lớn đè ép lông ngực họ khiến họ đến hít thở cũng khó khăn.
“Phù phù!”
“Phù phù”
Thậm chí đã có một số người không chịu nổi loại cảm giác này mà nối đuôi nhau ngã quy xuống mặt đất.
Cả người bọn họ ướt đâm mồ hôi lạnh.
Thật đáng sợi Diệp Lâm Quân bộc lộ năng lượng của bản thân tựa như quân lâm thiên hạ, như thần linh giáng thế.
Người bình thường không có cách nào gánh chịu nổi loại thần kì ấy.
Mà người đứng cạnh Diệp Lâm Quân gần nhất chính là Diệp Minh Thiên, lúc này sắc mặt ông