Mọi người ở đây chưng từng được chứng kiến một trận chiến hùng vĩ như vậy.
Dù sao hau người đang đánh nhau này đều là chiến tướng mạnh mẽ dùng sức một người đẩy lùi vạn quân, đánh đâu thắng đó, là những người không gì cản nổi.
Nếu nói theo cập bậc chiến lược mà nói, mối người ít nhất đều là cấp bậc tông sư.
Hai người này đại chiến chính chẳng khác nào sao hỏa đụng địa cầu.
Trận chiến này, chiến thần Tu La không hề giữ lại bất cứ thứ gì, anh ta đem tất cả những thứ tàn bạo, hiếu chiến,… phơi bày và vận dụng tất thảy.
Chiến thần Tu La đã tửng là người đồ sát một cái tổ chức đáng sợ với số-lượng hơn tám nghìn thành viên ở thế giới hắc ám phía Tây, giết sạch, toàn bộ.
Anh ta chính xác là một Tu La.
Nhưng đối thủ anh ta gặp phải lần này là Diệp Lâm Quân.
“Thật đặc sắc, thật sự quá đặc sắc!”
Mọi người xung quanh không nhìn được ngắm nhìn tán thưởng không thôi.
“Khục!”
Đột nhiên có biến cố phát sinh, cả người Diệp Lâm Quân đột nhiên bay ngược ra.
Khóe miệng vẫn còn dính đầy máu tươi.
Trần Hữu Đạo cũng không hề nương tay, không cho Diệp Lâm Quân cơ hội nghỉ ngơi mà lập tức xông tới.
Hai người lại tiếp tục đánh.
“Khục!”
Diệp Lâm Quân lại lần nữa bay ngược ra ngoài.
Lần này Diệp Lâm Quân nằm rạp trên mặt đất, anh cảm thấy đầu mình choáng váng, mắt hoa đi không nhìn rõ cảnh sắc, kịch độc của Điện Thái Hòa thật kinh khủng.
Lần này chẳng nhẽ chết chắc rồi?
Trước đó Diệp Lâm Quân còn có thể căn răng chịu đựng.
Nhưng sau