“Thứ ba, là dưới góc độ của một quân sư, tôi phải đảm bảo chắc chắn thắng! Không thể có bất cứ điều gì sơ sót, lúc hắn đánh trên cả đoạn đường trước sẽ bộ lộ ra toàn bộ khuyết điểm của hắn, hơn nữa cũng làm tiêu hao đi sức lực của hắn, đến lúc đó chỉ cần một đòn là giết được!”
Nói trắng ra là Đỗ Thiên Nhất nhất định phải giết được Diệp Lâm Quân.
Cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì đi nữa!
Ông ta không phải một võ sĩ, không cần để tâm có công băng hay không.
Xuyên Kỳ Trảm Đạo cũng không có ý kiểu gì với những thủ đoạn đê tiện của Đỗ Thiên Nhất.
Trong mắt của ông ta, Diệp Lâm Quân mạnh hơn một chút hay yếu hơn một chút cũng như nhau cả.
Ông ta đều một đao giết chết…
“Tôi lại hy vọng anh ta có thể đến được chỗ này!”
Xuyên Kỳ Trảm Đạo rất hy vọng có thể đánh nhau với hậu bối, để xem xem tài năng của giới trẻ nước Lạc Việt.
Nếu không ông ta xuất sơn vô ích rồi! “Không có gì bất ngò xảy ra, chắc không qua nửa tiếng nữa, tin tức sẽ nổ tung mà làm kinh hãi toàn cầu! Võ đạo Đảo Đông Ca chúng ta sẽ trở lại đỉnh cao!”
Thời khắc mà Đỗ Thiên Nhất chờ đợi bao lâu đã đến.
Giết chết Diệp Lâm Quân ở Đảo Đông Ca, đó tuyệt đối là vinh quang vô cùng to lớn.
Trong phủ Quân Sư.
Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương bị mấy nghìn người bao quanh, hơn nữa số người đang ngày càng tăng lên.
Số người bên ngoài phủ quân sư đã tăng lên vượt năm nghìn võ sĩ.
Mỗi người đều hít