Diệp Quân Lâm lại hút một điếu thuốc nữa, thản nhiên hỏi: “Bao chỗ này của các cậu một ngày bao nhiêu tiền?”
“Được, vậy tôi nói cho anh biết, nghe cho rõ đây, một ngày ít nhất cũng phải 500 vạn! Láy ra được không?”
“Ha ha ha ha ha…”
Thấy Diệp Quân Lâm sửng sốt, đám nhân viên đều bật cười.
Diệp Quân Lâm hút xong điều thuốc, dập tắt tàn thuốc.
Cười cười nói: “Một ngày tôi kiếm được bao nhiêu tiền chứ, chỉ 500 vạn thôi à?”
500 vạn đối với anh mà nói quả thực cũng chỉ là một con số nhỏ mà thôi.
“Cái gì? Anh vậy mà lại chê ít? Gỉa vờ cái gì chứ, hút hộp thuốc lá có 10 đồng tiền, còn giả vờ giả vịt cái gì chứ?”
Tất cả các nhân viên đều trào phúng.
Khi Diệp Quân Lâm định rút ví tiền ra đặt chỗ thì đột nhiên một âm thanh quái gở truyền tới: “Kẻ nào? Lại dám dương oai ở Tô Hàng? Tôi ngược lại muốn xem xem là thiếu gia nhà nào tới?”
Âm thanh vang lên, có vài người xuất hiện ở đây.
Cầm đầu là một người trẻ tuổi mặc một thân Versace, dưới chân đi đôi giầy da được đặt làm thủ công của Italia, trên cổ tay đeo một chiếc Rolex Blackwater Ghost.
Chỉ là bộ đồ trên người anh ta sợ rằng người bình thường phần đấu cả đời cũng không kiếm được.
Khương Kim Diệu, chủ nhân của nhà hàng này.
Cũng chính là học trưởng trong miệng Tiêu Thắm.
So với Trác Dịch Cơ thì Khương Kim Diệu này mới là phú nhị đại thực sự.
Bắt kể là ăn mặc hay là khí chất giàu sang.
Khương Kim Diệu này rất nỗi tiếng trong đám công tử nhà giàu, chơi đùa với vô số phụ nữ, nghe nói gần đây mới quyến rũ được một cô có sức ảnh hưởng rất lớn trên mạng.
“Hửm? Tiêu Thắm sao em lại tới đây?”
Khi thấy Tiêu Thắm đứng sau Diệp Quân Lâm, ánh mắt bỗng trở nên nhiên sáng ngời.
“Ừm, học trưởng một ngày tốt lành!”
“Em tới đặt chỗ!”
Tiêu Thắm có chút sợ Khương Kim Diệu.
Khương Kim Diệu đã từng theo đuổi cô vài lần, và lần nào cũng vô cùng hoành tráng.
Nghe vậy, Khương Kim Diệu cho người phục vụ bên cạnh một cái bạt tai “bốp”.
“Đây chính là học muội thân thiết nhất của tôi! Em ấy muốn đặt chỗ sao lại không lập tức đi sắp xếp?”
Khương Kim Diệu tức giận nói.
Người phục vụ ủy khuất nói: “Thiếu gia, không phải là cô ấy đặt chỗ mà là anh ta muốn đặt! Còn muốn bao chỗ này một ngày!”
Nghe vậy, lúc này Khương Kim Diệu mới nhìn sang Diệp Quân Lâm, ánh mắt đánh giá anh, tò mò hỏi Tiêu Thắm: “Học muội, chú này là ai?”
SOI: 52 Lúc Diệp Quân Lâm định nói chuyện, Tiêu Thắm thuận thế khoác cánh tay hắn cười nói: “Khương học trưởng quên giới thiệu với anh, đây là bạn trai em!”
Sau khi nói xong Diệp Quân Lâm suýt chút nữa sởn gai ốc toàn thân.
Tiêu Thắm lại ôm anh chặt hơn, cả người tựa như gắt gao dính chặt trên người của anh.
Hình ảnh ngọt ngào này rơi vào mắt Khương Kim Diêu.
Anh ta tựa như muốn nỗ!
Tiêu Thắm có bạn trai sao?
Lại còn là cái tên trông không thể nào mà chịu được nữa chứ!
“Bạn trai em? Tiêu Thắm em là muốn tránh anh sao, thế nhưng em cũng không cần tùy tiện tìm bừa một tên ăn mày để làm lá chắn như vậy chứ?”
Khương Kim Diệu kìm nén cơn tức giận, cười nói.
“Không có, em làm gì mà phải lừa anh chứ, tối qua bọn em ở chung một phòng, anh nói có phải không?”
Tiêu Thắm hỏi.
Diệp Quân Lâm gật đầu.
Tối qua bọn họ xác thực là có ngủ chung trong một căn phòng.
Thế nhưng người khác nghe vào lại nghĩ Diệp Quân Lâm và Tiêu Thắm ngủ chung trên một chiếc giường.
“Tiêu Thắm anh quá thất vọng về em! Anh ta có cái gì tốt chứ?
Anh ta đã dùng lời ngon tiếng ngọt lừa em? Em cũng thật đáng bị coi thường, lại đi tìm ông chú như vậy để ngủi”
Khương Kim Diệu tức đến mê muội đầu óc, tức giận quát.
Nghe vậy, trên mặt Diệp Quân Lâm tựa như phủ một tầng sương lạnh.
“Ban nãy cậu nói cái gì? Lặp lại một lần nữa!”
Dám vũ nhục em gái của vợ, muốn chết mà!
Biết rõ sự khủng bố của Diệp Quân Lâm, Tiêu Thám lập tức giảng hòa: “Không sao, không sao mà, đừng quên mục đích của chúng ta, chúng ta đến để đặt chỗ.”
“Khương học trưởng ngày kia bọn em muốn bao chỗ này, anh thấy thế nào?”
Tiêu Thám nhìn về phía Khương Kim Diệu.
Khương Kim Diệu sờ chiếc nhấn trên tay, cười lạnh nói: “Không thể! Chỗ này của chúng tôi phải đặt trước một tháng! Hơn nữa không có quy định là được bao hết!”
Diệp Quân Lâm lên tiếng: “Tôi thêm tiền! Gáp đôi! 1.
vạn!”
Nghe những lời này, Khương Kim Diệu cười cười: “Xem ra anh cũng rất có tiền