Khương Kim Diệu thấy một màn trước mắt, cười lạnh nói: “Bộ dáng khá là nghiêm túc đấy, ngay cả hợp đồng thu mua cũng mang tới rồi? Cha tôi sẽ ký sao? Thật là lực cười mài!”
Lúc này, điện thoại của Khương Kim Diệu vang lên.
“Cha? Chuyện gì vậy? Đúng rồi ạ, con đang ở trung tâm Tô Hàng.”
Khương Kim Diệu không ngờ cha lại gọi tới.
Đối mặt với cơn tức giận tựa như khủng bố của Khương Long Sinh: “Thằng nghịch tử này! Rốt cuộc mày đã đắc tội với ai vậy hả? Nhà hàng Sky Revolving đi toi rồi!”
“Cha, con nào có đắc tội với ai đâu? Thoạt nhìn cũng chỉ là một kẻ thấp hèn mà thôi!”
Khương Kim Diệu tỏ vẻ không thèm quan tâm nói.
“Tao nói cho mày biết! Đó chính là một vị tai to mặt lớn! Mau chóng quỳ xuống trước mặt người ta xin lỗi đi! Nếu không thì cái mạng nhỏ của mày cũng sẽ gặp nguy hiểm, tao không nói đùa với mày đâu, còn cái nhà hàng Sky Revolving này thì tao đã đem bán đi rồi!”
“Lát nữa về, tao không chặt đứt một chân của mày tao không mang họ Khương!”
Nghe được cái giọng điệu tựa như phát điên của cha trong điện thoại, sắc mặt của Khương Kim Diệu liền thay đổi.
Khuôn mặt nhất thời trở nên trăng bệch.
Cuối cùng anh ta cũng ý thức được vấn đề ở đây.
Nhà hàng đã bị thu mua trong vòng mười phút!
Anh ta nhìn Diệp Quân Lâm bằng ánh mắt sợ hãi.
Bên này, Diệp Quân Lâm và Tiêu Thắm đang lật xem hợp đồng thu mua, thủ tục đầy đủ, và cũng có con dấu chính thức.
Thực sự là đã thu mua rồi!
Lúc này, từ bên trong nhà hàng có một nhóm người chạy ra.
Người cầm đầu là giám đốc Từ Khoa, chạy bước nhỏ tới trước mặt Diệp Quân Lâm: “Diệp tiên sinh từ giờ trở đi anh chính là ông chủ duy nhất của nhà hàng này! Xin mời vào trong!”
Mọi nhân viên của nhà hàng đều đồng thời hô lên: “Mời ông chủ vào trong!”
Khương Kim Diệu trợn tròn mắt.
Khách sạn của nhà mình đã về tay kẻ khác?
Lại còn bị thu mua trong mười phút.
Đối mặt với lời mời của tổng giám đốc, Diệp Quân Lâm lại vẫy vẫy tay: “Khoan đã, còn có một việc cần xử lý!”
Nói xong, ánh mặt Diệp Quân Lâm rơi trên người Khương Kim Diệu.
“Vừa nãy là cậu sỉ nhục Tiêu Thám? Bây giờ quỳ xuống xin lỗi, sau đó liếm sạch bãi nước bọt mà cậu đã nhỏ, tôi sẽ bỏ qua cho cậu.”
Câu này của Diệp Quân Lâm đã chọc giận Khương Kim Diệu: “Anh là cái thá gì chứ? Dám kêu tôi xin lỗi?”
Khương Kim Diệu ở Tô Hàng đã quen thói ngang ngược nên đâu có để Diệp Quân Lâm vào mắt.
Diệp Quân Lâm ra tay trong chớp nhoáng, càm một ngón tay của hắn bẻ về phía sau, Khương Kim Diệu kêu lên từng tiếng thảm thiết.
Răng rắ!
c Diệp Quân Lâm hơi dùng sức một chút, ngón tay liền bị bẻ gãy.
Mỗi một người ở đây đều bị tiếng xương nứt kia hù dọa một trận.
Bịch!
Sau đó, Diệp Quân Lâm đã đạp một cái lên đầu gối của Khương Kim Diệu.
Răng rắ!
c Lại một tiếng xương răng rắc nữa vang lên.
Đầu gối của Khương Kim Diệu tựa như bị nứt ra, quỳ rạp trước mặt Diệp Quân Lâm với Tiêu Thám.
Bai Diệp Quân Lâm giẫm lên đầu anh ta, mạnh mẽ áp cả người anh ta xuống đất, một bên mặt dính trên mặt đất, bên còn lại thì bị Diệp Quân Lâm dẫm lên.
“Xin lỗi, sau đó liền sạch bãi nước bọt!”
Giọng nói của Diệp Quân Lâm tàn nhẫn và lạnh lẽo.
Lực ở chân cũng tăng lên.
Khương Kim Diệu cảm thấy não mình tựa như muốn nỗ ra đến nơi rồi, loại cảm giác thống khổ đó cả đời hắn cũng không muốn dính tới nữa.
“Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi!”
Khương Kim Diệu nhận lỗi.
“Tiêu tiểu thư tôi xin lỗi! Tôi sai rồi!”
Ánh mắt của mọi người đều nhìn xuống, Khương Kim Diệu không chỉ xin lỗi mà còn liếm sạch bãi nước bọt của mình.
Thấy một màn này mọi người đều mắc ói không chịu được.
Nhưng cũng vô cùng khiếp sợ!
Khương thiếu gia vậy mà lại bị ép đến bước này?
Diệp Quân Lâm cũng thật độc á!
c Trong lòng Tiêu Thắm cũng bị dọa cho một trận.
Trong phạm vi tiếp xúc của cô thì Khương Kim Diệu cũng được coi là người có thân phận lớn nhất, bây giờ không phải cũng bị anh rễ của mình đè xuống đất sao?
Anh rễ thật sự là quá lợi hại!
Qúa ngầu!
Nếu như không phải ngại ở đây có người, Tiêu Thắm thật sự muốn ôm chặt lấy cỗ của Diệp Quân Lâm ngay lập tức.
Sau khi Khương Kim Diệu bị người ta mang đi, lúc này Diệp Quân Lâm mới bước vào nhà hàng Sky Revolving.
“Nhân viên không cần thay đổi! Chỉ là bố trí một bữa tiệc vào ngày kia, làm tốt thì tiền lương của mỗi người đều được tăng gấp đôi.”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.
Điều này khiến cho mọi nhân viên kích động không thôi.
Sau khi Diệp Quân Lâm đưa ra