Tô Triệu Long đứng bên cạnh lập tức nói: “Viên thiếu, tôi biết cô gái này, tên là Trịnh Tử Hàm của tập đoàn Đông Thiên.
Cô ta thực sự rất đẹp.”
“Ò? Cậu chắc chắn?”
Viên Phù Đồ ngẳng đầu hỏi.
“Nếu như Viên thiếu cảm thấy hứng thú, tôi đảm bảo có thể đưa người này đến!”
Tô Triệu Long cười trả lời.
Viên Phù Đồ vỗ lên người hắn: “Chà, nhanh nhạy đấy.
Tô gia có người trẻ như cậu đúng là có hi vọng!”
“Viên thiếu, tôi sẽ đi xử lý chuyện này.
Nhưng mà…Viên thiếu…”
Tô Triệu Long muốn nói lại thôi.
Trên mặt Viên Phù Đồ ẩn hiện sự thiếu kiên nhẫn: “Có chuyện gì? Nói thẳng, không cần ấp a ấp úng.”
“Viên thiếu, tôi muốn đưa ngài xem bức ảnh của Lý Tử Nhiễm – nữ chủ tịch tập đoàn Đông Thiên.
Cô ấy cũng rất xinh đẹp!”
Tô Triệu Long đúng là đang muốn mượn dao giết người.
Nếu Diệp Quân Lâm đã không hành động thì cứ để Viên Phù Đồ này ra tay.
Sau khi xem qua bức ảnh, tròng mắt của Viên Phủ Đồ sáng ngời.
“Còn có người phụ nữ xinh đẹp như vậy ư? Ta thực sự thấy lần đầu tiên!”
Viên Phù Đồ kinh ngạc nói.
Tô Triệu Long cười cười đáp: “Viên thiếu, tôi cam đoan người thật nhìn còn đẹp hơn trong ảnh!”
“Được rồi, việc này giao cho cậu! Đưa người này và Trịnh Tử Hàm đến chỗ ta.”
Viên Phù Đồ hừng hực như lửa.
Lý Nhị gia lên