“Am!”
Cửa đột nhiên mở toang ra, một người mặt trắng như tờ, gầy nhom xuất hiện.
Trịnh Tử Hàm sợ đến độ run lẫy bẩy.
“Anh…anh muốn làm gì?”
Trịnh Tử Hàm hỏi.
“Đi theo tôi một chuyến, có người muốn mời cô uống rượu.”
Vừa dút lời, Bạch Cốt ngay lập tức đứng trước mặt cô nàng, Trịnh Tử Hàm sau đó liền mắt ý thức.
“Tiếp theo là Phương Tử Tình và Lý Tử Nhiễm! Hai người họ là hàng xóm của nhau!”
Tô Triệu Long mỉm cười.
Chẳng bao lâu sau, ở hoa viên Phương Đông xuất hiện một đám người.
Phương Tử Tình vừa tắm xong, đang cằm máy tính bảng đọc tin tức kinh té.
Lúc này, ngoài ban công có một cơn gió thổi tới khiến rèm cửa số bay lên.
“Mình nhớ đã đóng cửa sổ ở ban công rồi mà…”
Phương Tử Tình đứng dậy đi đóng cửa sổ.
Vừa định đóng chốt cửa sỏ lại thì đột nhiên đằng sau bức màn xuất hiện một đôi tay gầy guộc, tựa như ma quỷ.
“ÁIII”
Phương Tủ Tình hoảng sợ hét lên.
Sau đó, Bạch Cốt và Tô Triệu Long xuất hiện.
“Giám đốc