“Ha ha ha, chẳng phải cô vẫn luôn nhắn mạnh Đông Thiên là xí nghiệp nhân văn sao, kết quả thì sao, kiếm tiền không có lương tâm? Bộ phim kiếm được một tỷ, diễn viên chính chỉ được năm trăm ngàn? Cô xấu xa quá rồi đấy nhỉ?”
Lô Minh Giai cười lạnh nói.
Gương mặt Lý Tử Nhiễm không có biểu cảm gì: “Tôi nói tất cả mọi chuyện dựa vào nguyên tắc! Cái gì có trên hợp đồng thì sẽ không thiếu, cái gì không có thì sẽ không có!”
“Được thôi, thế tôi sẽ đưa cái chuyện này ra ngoài, để mọi người phân xử xem ai đúng ai sai?”
Lô Minh Giai cũng là người thông minh, cậu ta gây sự vào thời điểm quan trọng bộ phim đang bán ra!
“Đừng đừng đừng! Tiểu Lô hãy bình tĩnh nào! Mọi chuyện đều có thể thương lượng được!”
Phó Quốc Thụy lập tức nói.
Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, không nói đến việc ai đúng ai sai, công ty sẽ thiệt hại rất lớn, bất kể là tài chính hay danh tiếng.
“Tiểu Lô à, cậu ra một cái giá đi!”
Phó Quốc Thụy hỏi.
“Một giá thôi, ba trăm triệu!”
“Hít!”
Sau khi Lô Minh Giai ra cái giá này, tất cả mọi người ở đây đều hít một hơi khí lạnh.
Công phu sư tử ngoạm!
Ba trăm triệu đầy!
Lô Minh Giai cười cười: “Thế nào? Cảm thấy tôi muốn nhiều hả? Hai bộ phim này về sau có thể kiếm được trên dưới một tỷ tám! Cho dù cho tôi ba trăm triệu, các người vẫn lời một tỷ rưỡi,