Bọn họ lại lén lút ký đại ngôn với tập đoàn Tam Hưng.
Phía công ty không hề hay biết!
Lý Tử Nhiễm rất tức giận.
“Không phải tôi đã nói là từ chối hợp tác với tập đoàn Tam Hưng sao? Sao lại vẫn có người ký đại ngôn vậy hả?”
“Đi, lập tức tìm những người đó tới đây!”.
||||| Truyện đề cử: Rung Động Vô Thời Hạn |||||
Phó Quốc Hằng lại nói: “Lý tổng, cô bình tĩnh đã.
Hợp đồng của chúng ta không có bất cứ hạn chế nào đối với bọn họ.
Bọn họ làm như vậy không trái với pháp luật, cũng không làm trái với hợp đồng.
Nếu chúng ta làm ầm ï lên với họ, thì cũng không có lợi cho chúng ta.
Gần đây doanh số của hai bộ điện ảnh lại tăng nhẹ thêm một lần nữa, nếu mà bây giò chúng ta xích mích với diễn viên chính thì bất luận là danh tiếng hay tổn thất về tiền là rất lớn.”
“Vậy cứ nhịn như thế hả?”
Lý Tử Nhiễm tức giận nói.
“Tạm thời chỉ đành nhịn thôi, cứ coi như không biết.”
Phó Quốc Thụy nặng nề nói.
Ông ta cũng ngờ mình sẽ nâng đỡ phải một thằng ăn cháo đá bát như vậy.
Thằng này còn khó phục vụ hơn Từ Triết Ninh!
“Lý tổng, anh Lô Minh Giai muốn tìm ngài!”
Lúc này, Lô Minh Giai bất ngờ tới.
Sau khi Lô Minh Giai tới, cậu ta đặt một số giấy tờ lên bàn.
“Lý Tử Nhiễm, bộ phim đã lên tới một tỷ rồi!”
Lý Tử Nhiễm cầm giấy tờ lên nhìn một cái, đây chẳng phải là hóa đơn phụ của hai bộ phim sao?
Cái này được coi là bảo mật tài chính rồi.
Ngoại trừ các