Thấy mọi người đang nhìn mình với ánh mắt cực kỳ thát vọng, trong lòng Triệu Viễn khó chịu nói không nên lời.
“Sớm muộn gì cũng có một ngày mọi người biết chân tướng!”
Triệu Viễn cắn chặt môi.
Chẳng máy chốc, thời hạn ba ngày đã tới.
Trong câu lạc bộ Thiết Huyết.
Hơn hai mươi thế lực của các nhà tê tụ.
Nhà mạnh nhất trong só đó là nhà họ Tào, nhà họ Hạ cùng với nhà họ u.
Ba nhà này cộng với nhà họ Lý, là những nhà giàu có nhất tỉnh thành.
Bởi vì trước kia bị tổn thương nguyên khí nặng nề nên nhà họ Lý không tham gia vào cuộc tranh đoạt.
Cho nên ở tỉnh thành ba nhà này không kiêng nẻ gì, đi tới đâu cướp tới đó.
Suy cho cùng thì người ngăn cản bọn họ trước đây đã ngã ngựa hết rồi.
Ngoài ba nhà này ra, còn có bảy tám nhà nữa.
Tắt nhiên còn có máy vị lão đại trong giới xã hội đen nữa.
Trừ bỏ Viên Sơn Hà và Lý Nhị Gia đi thì bây giờ ở tỉnh thành Sư Gia nói là được.
Ông ta từng đi theo Viên Sơn Hà, nhưng về sau ông ta đã tự lập môn phái.
Mấy năm nay, vẫn đang ngắm ngầm phát triển.
Dưới tay ông ta có rất nhiều cao thủ, ở tỉnh thành có thể nói là đánh đâu thắng đó.
Sau khi Viên Sơn Hà và Lý Nhị Gia mắt, ông ta đi ra tiếp quản mọi việc.
Tất nhiên, còn có một vị lợi hại nữa, đó là Thạch Phất bất động Thạch Thanh Sơn – ông chủ của câu lạc bộ Thiết Huyết.
Nắm giữ sân quyền anh ngàm lới nhất tỉnh thành.
Những cao thủ quyền anh được xếp hạng ở Châu Á, chỗ ông ta có hơn hai người.
Ai cũng kiêng nề!
Tối nay câu lạc bộ