Đối với họ thì đây là chuyện liên quan đến nỗi nhục của nhà họ Sở.
Tát Sở Nhậm Hùng, ngang với tát vào mặt nhà họ Sở.
Không người nào nhẫn được!
Bọn họ chỉ chờ một tiếng ra lệnh, xé nát Triệu Viễn.
Lần này Triệu Viễn đã xúc phạm đến điều cắm ky của nhà họ Sở.
Sở Văn Vũ bật cười: “Sớm đã nghe nói con cháu nhà họ Triệu ngông hơn trời, hôm nay xem như đã được mở rộng tầm mắt, đúng là kinh khủng!”
“Còn người nào tên là Tiêu Thắm đâu? Tôi muốn xem xem cô gái như thế nào mà coi thường con trai của Sở Văn Vũ nhà họ Sở tôi?”
Sở Văn Vũ tò mò hỏi.
Trước đó ông ta còn cười nói: Không có một người phụ nữ nào ở tỉnh Giang Nam lại từ chối con trai tôi.
Không ngờ Tiêu Thắm lại từ chối!
Tất cả mọi người nhà họ Sở đều rất hiếu kỳ xem Tiêu Thắm như thế nào?
Người nhà họ Triệu liền hoảng hót.
Triệu Viễn xảy ra chuyện cũng được, nhưng Tiêu Thám thì không được.
Tiêu Thắm là dòng chính nhà họ Triệu!
Nhưng Tiêu Thắm to gan đi tới trước mặt Sở Văn Vũ, mỉm cười nói: “Tôi là Tiêu Thắm! Xin lỗi, tôi thật sự không thích con trai ông!”
“Nhân tài ưu tú thì khó tìm, nhưng phụ nữ xinh đẹp vơ một cái là có một nắm, không phải sao.
Con trai tôi muốn bao nhiêu có báy nhiêu.
Cô còn lâu mới đủ tư cách!”
“Đúng thế! Cũng không nhìn lại mình đi, dựa vào đâu mà từ chối cậu chủ nhà tôi chứ?”
“Ngoài