“Nghe nói nhà họ Sở muốn tới thành phố Kim Lăng để phát triển và cống hiên hả? Thế này đi! Láy ra một nửa tài sản đầu tư vào việc phát triển thành phó Kim Lăng!”
“Cái gì?”
Diệp Quân Lâm vừa lên tiếng, mọi người nhà họ Sở nhìn anh như nhìn tháy thằng điên.
Bỏ một nửa tài sản ra ư?
Đây chẳng phải là muốn bức tử nhà họ Sở sao?
“Đừng lo còn nữa mà, tôi từng nói là đến thì dễ, muốn đi Nhà họ Sở mới là nhân vật chính mà.
“Hả?”
Vừa nghe thấy nói chủ đề lại quay lên người mình, Sở Văn Vũ sợ hãi.
“Địa bàn Kim Lăng muốn tới thì được, nhưng ởi thì khó đấy!”
Diệp Quân Lâm cười nói.
Long Dã cũng nói: “Đúng, không sail Không ai đồng ý đâu!”
“Tôi tôi tôi… tắt cả nghe mọi người xử lý!”
Sở Văn Vũ quỳ trên mặt đất, không dám ngắng đầu lên.
“Nghe nói nhà họ Sở muốn tới thành phố Kim Lăng để phát triển và cống hiên hả? Thế này đi! Láy ra một nửa tài sản đầu tư vào việc phát triển thành phó Kim Lăng!”
“Cái gì?”
Diệp Quân Lâm vừa lên tiếng, mọi người nhà họ Sở nhìn anh như nhìn tháy thằng điên.
Bỏ một nửa tài sản ra ư?
Đây chẳng phải là muốn bức tử nhà họ Sở sao?
“Đừng lo còn nữa mà, tôi từng nói là đến thì dễ, muốn đi thì khó.
Nếu đi thì mỗi người nộp mười triệu tệ nhé? Gia này