Nhìn cô gái nhỏ nhắn ngăn cản trước mặt mình, Diệp Quân Lâm nở nụ cười, vợ anh đúng là đáng yêu.
Nhưng bây giờ không phải là sáu năm trước, nay anh là chiến thần Côn Luân, thượng tướng năm sao, có anh ở đây, không ai có thể xúc phạm đến cô.
“Đánh gấy tứ chỉ cả hai người cho tôi!”
Quách Phi Hồng ra lệnh.
Người nhà họ Trịnh và nhà họ Lý muốn ngăn cản, nhưng đều bị cao thủ nhà họ Quách chặn lại.
Lý Tử Nhiễm nhắm mắt lại, cho dù gấy tứ chỉ, cô cũng muốn được ở bên Diệp Quân Lâm.
Chẳng qua Diệp Quân Lâm vẫn rất bình tĩnh.
Nhà họ Quách dám đụng vào một đầu ngón tay của mình thì sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.
“Khoan đã!” Một giọng nói già nua vang lên từ đằng sau, Quách Khôn Từ ngồi xe lăn được đẩy ra, ông ta vẫn ho khan liên tục.
“Không được đụng vào con bé kia, hơn nữa nó nhất định phải gả cho nhà họ Quách!”
Quách Khôn Từ nói.
Ông ta rất tiếc mạng, đại sư đã tính đây là người duy nhất có thể xung hỷ giúp ông ta khỏi bệnh, sao có thể bỏ qua.
Quách Long Đằng phải cưới Lý Tử Nhiễm bằng mọi cách, cho dù trói thì cũng phải bắt đến nhà họ Quách.
Nghe vậy, Quách Phi Hồng nhìn Lý Tử Nhiễm nói: “Lý Tử Nhiễm, chỉ cần cô đồng ý gả cho con trai tôi thì tôi bảo đảm sẽ không khó xử cậu ta.
Nếu không, cậu ta chắc chắn sẽ trở thành một kẻ tàn tật!”
Thấy cảnh này, đám Ngô Thị Lan, Trịnh Quốc Thắng đã hiểu nhà họ Quách không thật lòng muốn cưới Lý Tử Nhiễm, mục đích chủ yếu nhất chẳng qua là muốn xung hỷ để cứu Quách Khôn Từ.
Đương nhiên họ không muốn thế, đây chính là hố lửa, nhưng bây giờ đã đẩy Lý Tử Nhiễm vào đó, muốn thoát thân lại không có khả năng.
Quách Phi Hồng lại nhìn đám Ngô Thị Lan: “Chỉ cần Lý Tử Nhiễm gả cho nhà tôi, tôi bảo đảm sẽ giúp nhà họ Trịnh và nhà họ Lý trở thành gia tộc đứng đầu Hoa Lư!”
Đối mặt với Quách Phi Hồng vừa đe dọa vừa dụ dỗ, đám Ngô Thị Lan chần chờ, ngay cả Lý Tử Nhiễm cũng chần chờ.
Đối với cô mà nói, Diệp Quân Lâm