Ba ngày sau lễ tang này nhất định sẽ gây chấn động phía nam.
Nghe tin này, tỉnh thành mới biết đã xảy ra chuyện lớn đến thế, ngay cả thủ lĩnh Nam Hồng Môn cũng đích thân đến đây, thế mà họ lại không biết.
Chuyện này nhanh chóng lọt vào tai Diệp Quân Lâm.
Anh kinh ngạc hỏi lại: “Cái gì? Còn muốn bắt tôi đi chôn sống bồi táng ư?!”
“Ừ, không.
Tôi có kế hoạch khác với Nam Hồng Môn.
Đến lúc đó hãng tính.” Diệp Quân Lâm đã sóm có kế hoạch với cục diện này.
“Diêm La, anh phải bảo vệ vợ tôi thật tốt, cô ấy vất vả lắm mới yên tâm làm việc, tôi không muốn cô ấy biết chuyện này, hoặc là bị quấy nhiễu.” Diệp Quân Lâm ra lệnh.
“Vâng, dù phải liều mạng, tôi cũng sẽ bảo vệ cô Từ Nhiệm an toàn.”
Bên kia, sau khi chính thức tiến vào nhà họ Đoàn, Nam Hồng Môn bắt đầu hành động.
“Đại ca, tôi muốn hỏi lân này anh sẽ xử lý người của tập đoàn Minh Cường như thế nào.“ Lục Khấu Trọng tò mò hỏi: “Tôi nghe nói lúc trước rất nhiêu người thậm chí còn chưa thấy mặt của ông chủ tập đoàn Minh Cường thì đã bị xử lý!
Phó Thương Long suy nghĩ sâu xa: “Ép ông chủ xuất hiện trước, sau đó nhận hắn ta làm thuộc hạ cho ta.”
“Vâng.”
Kế tiếp, Nam Hồng Môn bắt đầu hành đông.
Bất kể là người dính líu tới cái chết của Lã Chiến thì đều bị bắt về.
Cuối cùng chỉ còn lại bốn người Diệp Quân Lâm.
Nhưng bên Nam Hồng Môn lại do dự.
Trừ Diệp Quân Lâm, ba người khác đều ở cùng nhau, muốn bắt được Lý Từ Nhiệm thì phải vượt qua chiến thần Diêm La.
“Thực lực của chiến thân Diêm La rất cao siêu, hai nô tài hợp sức mà vẫn bị hắn ta giết chết!”
“Tôi cũng tận mắt chứng kiến thực lực của cậu ta, ít nhất ngang sức với