“Ông chủ, cậu ta cố ý thôi, muốn chúng ta tới mời thêm vài lần.”
Quản gia cười nói.
“Thế thì thỏa mãn nó đi! Dù sao bây giờ chúng ta có thể sử dụng nó!”
Chí Đông Phương lại nói: “Gọi tất cả đàn ông trong gia tộc, tôi muốn họp!”
Trong sảnh lớn phòng nghị sự của nhà họ Chí nhanh chóng tụ tập đàn ông ba đời của gia tộc.
Bọn họ đều đứng, chỉ có Chí Đông Phương và mấy vị già cả khác được ngồi.
Sắc mặt ai cũng ra vẻ u sầu, hiển nhiên là vì chuyện gần đây xảy ra với nhà họ Chí.
“Đầu tiên thông báo với mọi người một việc, con trai mất tích hơn hai mươi năm của Oánh Oánh đã tìm được rồi!”
Lời này của Chí Đông Phương khiến toàn trường xôn xao.
“Tìm được đứa bé bị bỏ rơi ở thành phố?”
Người nói chính là con trai trưởng của Chí Đông Phương, Chí Khiếu Thiên.
Quản gia nói.
Đám tiểu bối phía dưới cười mỉa mai nói: “Tìm được một kẻ lang thang thì có ích gì? Không thể cống hiến cho gia tộc được.”
“Sao lại không dùng được? Sau khi đón về, nó chính là cháu ngoại của Chí Đông Phương này, cũng coi nhà là huyết mạch của nhà họ Chí rồi: Chí Đông Phương lớn tiếng nói.
“Đúng vậy!”
Mọi người trả lời.
“Là con cháu nhà họ Chí, vậy nó có thể thay gia tộc đi chịu tội, ai cũng