“Không có chuyện đó đâu.
Ông nghĩ bọn họ trách các cháu là vì… Các cháu đã đến Kim Lăng cùng với cậu Hoàng.
Cuối cùng hai người các cháu chạy về đây còn những người khác thì bị tàn phế.
Họ có thể không tức giận sao?”
Chí Đông Phương phân tích.
“Đúng là như vậy! Tất cả thành viên con ông cháu cha đều bị tàn phế nhưng chỉ có cháu và Chí Duy thì không sao cả.
Bọn họ không tức giận mới là điều kỳ lạ.”
Chí Tiềm Long dường như đã bừng tỉnh ngộ.
Anh ta không ngờ rằng tất cả các nhà giàu trong Hoa Hải này đều cô lập nhà họ Chí là vì họ có nguyên nhân khác.
Lúc này Chí Duy đã đi đến bộ phận liên quan sau đó dùng quan hệ của mình, quả thật anh ta có thể xóa bỏ hộ tịch.
Nhất là sau khi thân phận của Chí Duy đã được đưa ra ngoài ánh sáng, người đó càng vội vàng đáp ứng anh ta.
Người đó lập tức đi làm chuyện này.
Rất nhanh sau đó nhân viên công tác đã toát hết cả mồ hôi, vội vàng đi ra ngoài.
Gương mặt của anh ta vô cùng căng thẳng giống như gặp chuyện gì rất nghiêm trọng vậy.
“Hử? Sao vậy? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Chí Duy nói một cách ngạc nhiên.
“Vâng, thưa anh Duy.
Đã xảy ra chuyện rồi ạ”
“Cái người Diệp Quân Lâm mà anh nói, chúng tôi không thể xóa bỏ hộ tịch của anh ta được”
Người đó lau mồ hôi.
“Hả? Tại sao?”
Ở một bên khác, Chí Duy vội vàng trở về nhà.
“Hả? Xóa bỏ thân phận nhanh như vậy sao?”
Chí Đông Phương và Chí Tiềm Long kinh ngạc hỏi.
“Ông nội, không phải đâu ạ.
Hộ tịch của Diệp Quân Lâm không thể xóa bỏ được.
Vẻ mặt của Chí Duy rất khó coi.
“Cái gì?
Sao có thể như vậy được? Chẳng phải chỉ là một tên Diệp Quân Lâm nhỏ bé thôi sao? Sao lại không thể xóa được hộ tịch của nó?”
Hai người Chí Đông Phương vốn không thể