“ẦMI” Lúc này, nghe như sét đánh ngang tai, đất bằng nổi sóng.
Mười mấy các đại gia đều trợn tròn mắt.
Đám võ sĩ cũng há hỗc mồm.
Kameda Ichiro càng chết lặng đi.
Điều gì đang xảy ra ở đây? Các tộc trưởng của những gia đình hàng đầu ở Hoa Hải lại đi gọi một thanh niên trẻ này là “Ngài Diệp.
” Rốt cuộc anh mang thân phận gì??? Quan trọng là trong đó có ông Cố! Nhân vật đứng đầu? Vậy mà cũng khom lưng gập người lễ phép cúi chào! Điêu này thật khủng khiếp.
Cố Hạ Dương quay người ai, chỉ vào mười mấy gia tộc lớn ở đây nói: “Ngài Diệp chưa gặp qua mọi người ỏ đây, để tôi giới thiệu cho ngài một chút!”
“Hoa Hải được mệnh danh là Bách Tộc Lâm Lập, nghĩa là có hàng trăm gia tộc lớn nhỏ tùy theo từng mức độ giai cấp khác nhau.
Tuy rằng hơi cường điệu, nhưng sự thật thì cũng tám chìn phần mười là như vậy! Những người này đều là đứng đầu các gia tộc lớn giàu có!”
Diệp Quân Lâm khẽ gật đầu.
“Nghe cho rõ đây! Vị đang đứng trước mặt các người đây là ngài Diệp, là chủ nhân của chín gia tộc giai cấp hoàng tộc và mười gia tộc giai cấp chuẩn hoàng tộc! Bắt đầu từ bây giờ các người đều phải nghe theo lệnh của ngài Diệp!
Thân phận của cậu ấy các người không thể tưởng tượng ra được đâu!”
Cố Hạ Dương nói.
Mặc dù các gia tộc lớn đều rất ngạc nhiên, nhưng vẫn đồng thanh hô: “Xin chào ngài Diệp!
Sau này xin nguyện cống hiến cho ngài!”
Bọn họ không cần phải hỏi đến nguyên nhân.
Cứ nghe theo Cố Hạ Dương là được.
Ngay đến cả Cố Hạ Dương cũng phục vụ