“Tôi, tôi tôi tôi…
tôi lập tức trả liền!!!” Kameda Ichiro vô cùng sợ hãi.
Ngay lập tức yêu cầu các trợ lý và phòng tài vụ đổi bảy nghìn tỷ còn lại thành chi phiếu và giao cho Diệp Quân Lâm “Tôi cũng nghe nói cậu đánh người nhập viện?”
Cố Hạ Dương tiếp tục nói.
“Tôi sẽ bồi thường chỉ phí thuốc men, tôi xin lỗi! Binh Binh Binh…”
Kameda Ichiro dập đầu với Cố Hạ Dương.
Còn phải trả thêm chỉ phí thuốc men khá cao khoảng hai mươi tỷ.
“Ông Cố, đã lấy được tiền nợ rồi, tôi về Kim Lăng trước đây.
”
Diệp Quân Lâm nói.
“ôm Kameda Ichiro thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng vượt qua được nguy hiểm.
Nhưng ngay sau đó, giọng nói của Diệp Quân Lâm lại vang lên: “Sau này tôi không muốn nhìn thấy anh ta ở trên đất Việt Nam này nữa!”
ẦMI Câu nói này như là bản án chung thân cuối cùng dành Kameda lchiro.
Anh ta sắp bị đuổi khỏi Việt Nam!
“Đã rõ thưa ngài Diệp! Việt Nam chúng ta từ trước đến nay vẫn luôn là cường quốc, hoan nghên các bạn bè quốc tế đến đây cùng hợp tác phát triển, nhưng tuyệt đối sẽ không đáp ứng cái loại rác rưởi, cặn bạ này đầu tiên! Tôi sẽ nhanh chóng đuổi cậu ta ra khỏi nước.
”
“Tôi còn muốn tuyên bố, tôi sẽ điều tra tất cả những người nước ngoài ở Hoa Hải, hễ mà có ai xâm phạm, làm tổn thương đến đồng bào chúng †a, tôi sẽ lâp tức đuổi đi ngay!”
Cố Hạ Dương tỏ rõ thái độ với Diệp Quân Lâm.
Những gia tốc khác cũng lần lượt bày tỏ quan điểm theo.
Hễ mà có những