‘Vẻ mặt Tân Thành bình tĩnh, phất tay ném ra một lượng lớn con rối, giống như là lá chắn thịt, ngăn chặn sự tấn công của những người này.
Đồng thời đưa tay trực tiếp bắt lấy rễ sinh trưởng của quả Lôi Nguyên.
Mãnh mẽ lôi xuống.
Khi tên kia đứng dậy lao tới thì Tân Thành đã đi trước một bước.
Người nọ cũng quyết đoán, cầm lấy quả còn lại rồi lao về phía Tân Thành đánh tới.
Anh rất tham lam, định lấy hết toàn bộ.
“Hai tên khốn nạn chết tiệt, để quả Lôi Nguyên lại cho ta!”
Tu sĩ còn lại và lôi ưng đều tức giận, ngừng công kích lẫn nhau, tất cả đều vọt tới phía Tân Thành.
Vô số linh quang lấp lánh đuổi theo Tân Thành.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì Tân Thành cũng bị đuổi kịp.
“Bạo!”
Tân Thành lộ ra vẻ tàn nhẫn, bóp nát lá bùa trong lòng bàn tay, kích nổ những lá bùa đã được cất giấu từ sớm ở mọi nơi trong hang động.
Đùng đùng!
Giữa một chuỗi tiếng nổ, mặt đất rung lên, cột sập, bùn đất phía trên bắt đầu rơi xuống, trong nháy mắt, mặt đất liền âm ầm sụp xuống.
Mặc cho những người này rít gào phẫn nộ như thế nào, bóng dáng Tân Thành lóe lên, thở mấy cái đã bay ra khỏi khu vực này.
Lúc này ở trên không trung, tranh đấu cũng trở nên gay cấn.
Vương Ngọc cùng lôi ưng Tử