Tên tiểu tử thối này tuy rằng tu vi không cao, nhưng lại có Thanh Long, lại có được hai loại chí hỏa.
Cho nên ông lão thật sự không có đủ can đảm để làm thêm điều gì trái ý anh.
Rốt cuộc những gì ông ta biết về Ám Ảnh Minh và người phụ nữ kia cũng không phải chuyện gì quá bí mật.
Ông lão ngoan ngoãn truyền hình ảnh thần thức cho Tân Trạm, Tân Trạm xem xong cũng coi như hiểu một chút về toàn bộ vấn đề.
Còn đối với Liễu Mộng, Tân Trạm rất bái phục cô.
“Hóa ra Liễu Mộng dám lẻn vào nhà họ Tống, nghe lén bí mật về mộ địa bí mật trong Thánh Cảnh của nhà họ Tống, sau đó bán bí mật đó với giá cao cho nhà họ Sài, khi nhà họ Sài vẫn còn ở Thánh Cảnh, cô lại đi thông báo cho cả thiên hạ biết”
“Chẳng khác nào Liễu Mộng rao nhượng lại mộ địa đó, từ tài sản riêng của nhà họ Tống, lại biến thành đối tượng cho vạn người xem, cho nên không thể trách được việc nhà họ Tống vô cùng tức giận, sau đó thuê Ám Ảnh Minh đuổi giết cô với giá một trăm đồng tử kim, tương đương mười tỷ linh tệ bình thường”
Tân Trạm khẽ lắc đầu, ngay cả khi nhìn thấy số tiền đó chắc cũng bị cám dỗ, huống hồ là những người du tẩu giang hồ và bọn người hắc ám.
Về việc Ám Ảnh Minh săn lùng Liễu Mộng như thế nào, Tân Trạm cũng đã đại khái hiểu được.
Các thành viên của Ám Ảnh Minh nhận nhiệm vụ thông qua lệnh bài.
Khi nhiệm vụ được chấp nhận, thông tin về vị trí của Liễu Mộng sẽ xuất hiện và sau đó cuộc săn lùng sẽ được bắt đầu.
Ngay cả khi Liễu Mộng trốn thoát, thì sau đó Ám Ảnh Minh cũng sẽ gửi lại vị trí của Liêu Mộng để các thành viên tiếp tục đuổi giết.
“Ông nhận được thông báo bao lâu rồi?” Tân Trạm hỏi.
“Lần trước lúc tôi nhận được tin tức là chín ngày trước, nhưng lúc đó người phụ nữ này cách tôi xa quá, nên tôi không tham gia được.
Mới ngày hôm qua thu được tin tức mới về cô ta thì kết quả là lại gặp phải cậu” Ông lão chua xót nói.
“Vậy là có khoảng