Chờ đến khi tôi an toàn thì sẽ không liên lạc với ông nữa”
Tân Trạm nói: “Dĩ nhiên ông có thể chọn con đường thứ hai, đó là chết”
“Tôi hứa là được chứ gì” ông lão căn chặt răng, tìm cách tồn tại còn hơn là phải chết.
Sau đó ông ta giao mệnh hồn ra, Tân Trạm cũng buông tha cho ông ta.
Tân Trạm cất giữ những túi nhãn chứa đồ của hai người vừa bị anh hạ, sau đó bay đi.
Trong lòng ông lão tràn đầy thấp thỏm lo âu, hồn xiêu phách lạc.
Tên tiểu tử này quá táo bạo và khủng khiếp.
Tuy rằng cậu ta nói là chỉ làm người chỉ điểm, nhưng chỉ sợ là tên tiểu tử này không thành thật, sợ sau này sẽ có chuyện lớn xảy ra.
Nhưng mệnh hồn của ông ta đã bị đối phương giữ trong tay, ông ta không có lựa chọn nào khác nên đành phải làm theo Tân Trạm.
Hai ngày sau, Tân Trạm bay nhanh liên tục không ngừng nghỉ.
Sau khi anh nghiên cứu thì nhận ra lệnh bài của Ám Ảnh Minh không gửi thông báo nhiệm vụ đến tất cả các thành viên, mà chỉ truyền tin khi nhận thấy thành viên đang ở gần khu vực mà mục tiêu của nhiệm vụ đang ở.
.
Truyện Ngôn Tình
Cho nên Tân Trạm tính toán sẽ lợi dụng điều này để dụ các thành viên của Ám Ảnh Minh trong khu vực này ra một khoảng cách đủ xa, sau đó dùng Truyền Tống Trận để rời đi.
Như vậy đến lần thứ hai khi Ám Ảnh Minh phát hiện ra vị trí của Liễu Mộng thì ở cạnh đó cũng không có thành viên nào nhận nhiệm vụ, nên có thể kéo dài thời gian thêm một chút.
Hai ngày sau, Tân Trạm đã cách chỗ của Liễu Mộng và những người khác một khoảng cách rất xa.
Chiến trường cổ xưa này thực sự rất lớn, cho dù là thành cổ Đông Hoàng cũng chỉ là một góc nhỏ, rất khó có thể đi tới cuối cùng.
Trong vòng hai ngày, cũng có một số thành viên của Ám Ảnh Minh chặn đường anh, nhưng nhờ căn cơ tu luyện của vị ông lão nên Tân Trạm cũng dễ dàng giải quyết được.
Nhờ có Cổ Nguyệt Linh bên cạnh nên nguồn linh khí dường như là vô hạn, khi chiến đấu quả thực cô có thể tạo ra sát khí không hề nhỏ.
Mà Cổ Nguyệt Linh cũng dần dần phát hiện