Tân Trạm hít sâu một hơi, những lời mà Như Ý Tiên Tôn đã nói đều là sự thật.
Tố Thế vốn dĩ mạnh hơn một chút trong sức mạnh của hai Đại Năng, bây giờ Tô Thế còn lấy được một lượng bổ sung rất lớn từ nhà họ Sài, thảo nào Như Ý Tiên Tôn lại cảm thấy không hài lòng.
“Tiền bối, tôi cũng có một số thứ mà ông ta không thể đưa ra nhưng lại vô cùng phù hợp với thứ mà tiền bối đang cần.”
Thế nhưng Tân Trạm lại có dự định của riêng mình đối với chuyện này.
Anh ngẩng đầu lên và nhìn vào Như Ý Tiên Tôn nói: “Tiền bối, khi nấy khi ngài sử dụng chiêu thức của mình ở trong giấc mơ của ngài, vấn bối nhìn thấy khí tức mà ngài sử dụng chính là tiên khí.”
“Dĩ nhiên Tiên Tôn sẽ dùng tiên khí.”
Như Ý Tiên Tôn nói một cách tự hào: “Đây chính là thứ mạnh hơn những luồng linh khí mà tu sĩ đại lục các người sử dụng, tiên khí có thể có từ khắp mọi nơi, dời núi lấp biển, chắc hẳn thế giới này đã không còn tiên khí nữa, thật sự là một điều đáng tiếc”
“Khoan đã, cậu nhắc đến điều này là có ý gì”
Nói đến đây, Như Ý Tiên Tôn như chợt nghĩ đến điều gì đó ở trong lòng.
Người trẻ tuổi ở trước mặt ông ta vô cùng thông minh, anh sẽ không nói ra những chuyện không phù hợp thực tế.
“Ý của vãn bối chính là tôi có tiên khí có thể đưa cho tiền bối, nếu như vậy thì tiền bối có được bao nhiêu phần thăng?”
Tân Trạm đầy vẻ nghiêm túc nói.
“Chuyện này… phải xem cậu có bao nhiêu tiên hí”
Như Ý Tiên Tôn cau mày nói: “Nếu như đủ số lượng và tên Tố Thế Ma Tôn kia chỉ có thể sử dụng linh khí, sức mạnh của pháp thuật giảm đi rất nhiều, cho dù tôi kém hơn ông ta một chút về những chỗ khác nhưng cũng không phải không có sức chiến đấu”
“Nhưng