Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1844


trước sau


“Mọi chuyện không chỉ dừng lại ở đó đâu” Lý Trùng cười nói: “Sau khi được các tu sĩ thuần hóa thì nó sẽ thỏa mãn nguyện vọng của tu sĩ, ở Quỷ Hải này rất lớn, bên trong còn có tiên bảo và linh thạch, đến lúc đó chỉ cần mở miệng là nó sẽ giúp chúng ta tìm kiếm, đương nhiên là các con thú này đều đã trải qua huấn luyện, nhưng chỉ số thông minh lại không cao cho nên cụ thể nó tìm được cái gì thì hoàn toàn là dựa vào duyên số”
“Nhưng mà nó lại có nhiều ưu điểm, dù sao đi nữa thì cũng có thể coi đó là một phước lành” Lý Trùng nói.

Tuệ Khả khế gật đầu.

Những con thú này chính là kho báu đứng thứ hai, nhưng nếu có thể thuần phục được nó thì có thể thoải mái đi qua Quỷ Hải, đây chính là một chuyện vô cùng tốt.

“Để thu phục những con vật này có quá khó không?” Tân Trạm nói.


“Không quá dễ dàng, chủ yếu là do không thể sử dụng bất kỳ linh khí nào, chỉ có thể dựa vào thân thể” Lý Trùng trả lời.

Bùm!
Trong khi ba người đang nói chuyện thì đã có một tu sĩ nhảy mạnh vào trong Quỷ Hải.

Một con thánh ngự thú nhảy lên tung tăng vui như con chim sẻ, bơi xuống dưới biển nâng người thanh niên này lên, “Mọi người hãy chú ý mà xem, bây giờ phần đặc sắc mới bắt đầu” Lý Trùng nói.

Con thánh ngự thú kia đã nâng người thanh niên lên, đồng thời bắt đầu bơi nhanh về phía xa xa, mặc dù thân thể của người kia bị lắc lư trái phải liên tục, thậm chí là xoay một vòng tròn.

Người tu sĩ trẻ tuổi kia lập tức trở nên lung lay sắp đổ như đang ngồi trên chiếc thuyền nhỏ ở ngoài biển rộng có sóng to bão lớn.

Không thể giữ vững được hơn vài giây, mọi người ở xung quanh chỉ có thể nghe được tiếng kêu rên, đầu của người tu sĩ này lập tức hướng xuống ngã lộn nhào như bị quăng vào trong nước biển, bộ dáng trông cực kỳ thê thảm.

Tình huống này không khỏi khiến cho một loạt các tu sĩ đang ở trên Tiên Chu bật cười ra tiếng.

Mà nếu như có thể thu phục được con thánh ngự thú trở về thì lại giống như trở về trong chiến thắng vinh quang, cái mũi của họ sẽ nở rộng ra, còn đôi mắt của họ thì lấp lánh lên vô số những tia đắc

ý.


“Cũng không ngờ rằng việc điều khiển một con thánh ngự thú lại khó đến như vậy”
Gương mặt của tu sĩ kia có chút đỏ lên, anh ta cũng chính là một cường giả trong những cường giả đạt đến thần cảnh cao cấp, ngày thường chiến đấu với quái thú không hề ít, cho nên tự cho là mình rất có kinh nghiệm, không nghĩ tới việc sẽ bị mất mặt ở trước mặt mọi người đến như vậy.

Anh ta từ dưới biển bay lên, lại tiếp tục dừng lại trên người của con thánh ngự thú ở bên kia.

Nhưng anh ta lại không hề nghĩ tới việc lần này cho dù anh †a có dùng sức đến bao nhiêu thì con thánh ngự thú ở dưới người anh ta cũng không hề nhúc nhích, một đôi mắt đen nhìn vào anh ta với vẻ khinh thường, mang theo những nét xem thường.

Chuyện này là như thế nào vậy?
Người tu sĩ này lập tức trở nên ngốc nghếch, ngơ người ra.


“Đạo hữu, cậu vẫn là nên đến đây đi, con thánh ngự thú này hình như có chút nóng tính, chỉ cần cậu thất bại một lần thì bọn chúng sẽ không cho phép cậu làm thử lần nào nữa, hơn nữa sẽ nhớ kỹ khí tức của cậu, cho nên cậu muốn thay đổi như thế nào thì cũng vô dụng” Lúc này Lý Trùng hét lớn lên.

“Con súc sinh đáng ghê tởm kia”
Người tu sĩ này bất đắc dĩ, sau đó lại thử một lần nữa, phát hiện con thánh ngự thú này vẫn như cũ không thèm nhúc nhích cho nên chỉ có thể bay lên.

Ngay tại thời điểm lúc này, đột nhiên xuất hiện một đàn ông tầm trung niên của bang Quỷ Hải bay ra, chắp tay với mọi người nói: “Mọi người, tuy các con thánh ngự thú này vô hại đối với người, nhưng chúng cũng không phải là không biết nóng giận.

Chúng tôi ở bang Quỷ Hải sẽ mang thuyền ra tâm một tiếng rưỡi, thời gian như vậy cũng đủ để mọi người cố gắng thuần hóa chúng nhưng nếu mọi người thất bại thì đừng tìm cách khiến cho những con thánh ngự thú này nổi giận, vì khi nó nổi giận, nó sẽ mang tai họa đến cho Tiên Chu”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện