Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1848


trước sau


Người đầu trọc nói một cách chắc chắn: “Phương pháp này của cậu Diệp hoàn toàn không sai, nếu như là một con thánh ngự thú bình thường thì cậu ấy có khả năng tự giải quyết được, nhưng đây lại là Tử Văn thánh ngự thú, khẳng định là cậu ấy không thể thành công được”
Quả nhiên, thời gian cũng không lâu lắm, Diệp Phong liền lạch cạch rơi xuống từ trên lưng con thánh ngự thú này, làm bọt nước tung tóe lên.

Con Tử Văn thánh ngự thú này còn có chút đắc ý, không ngừng phun nước về phía Diệp Phong.

“Con súc sinh này”
Gương mặt của Diệp Phong vô cùng âm u, trâm mặc, đột nhiên bay ra từ trong nước biển.

Anh ta đã tự mình quan sát thật lâu, tự rút ra một số bí quyết cho mình.

Lần này thì vô cùng xấu hổ, chẳng những không thuần phục được thánh ngự thú mà còn mất thể diện trước mặt của Lương Nhược Mỹ.

Nếu có thể sử dụng được linh khí thì chính anh ta sẽ sử dụng một chưởng giết chết con súc sinh này.

Anh ta vô cùng chán nản bay về Tiên Chu.


“Cậu Diệp, tôi thấy con thánh ngự thú này rất khác biệt với những con thánh ngự thú khác, nó có hoa văn màu tím, có lẽ là khó đối phó hơn, cho nên đây là do may mắn của cậu không nhiều.” Lương Nhược Mỹ cười nhẹ nói.

“Lại khiến cho công chúa Nhược Mỹ chê cười rồi”
Diệp Phong nhìn thấy đối phương không phải vì vừa rồi mà khinh thường mình thì mới nhẹ nhàng thở ra, đồng thời càng thêm yêu mến Lương Nhược Mỹ, cô ta tài mạo song toàn, lại là người phụ nữ nhẹ nhàng biết chăm sóc cho người khác, thật sự là người khiến cho chính anh ta động lòng.

“Nhưng mà Diệp Phong tôi là người ăn ngay nói thật, nếu tôi không thể thành công thì những người khác cũng không thể thành công thuần phục được con Tử Văn thánh ngự thú đó” Diệp Phong lại khôi phục sự tự tin của mình, nói như chém đỉnh chặt sắt, vô cùng chắc chắn.

Lương Nhược Mỹ cười cười cũng không nói thêm điều gì.

Diệp Phong sau khi thất bại, thì liên tiếp lại có mấy

người tu sĩ muốn trải nghiệm nhưng đều thất bại.

Điều này càng khiến cho nhiều tu sĩ cảm thấy mất hứng thú hơn phân nửa, nên trải nghiệm thì cũng trải nghiệm qua, hiện tại cũng không nhìn thấy một ai có khả năng thành công, không ít người đang có ý định trở v’ “Ha ha, bảo vật của tôi đã đến rồi: Người đầu trọc ở Ngự Thú tông đột nhiên thấy một con thánh ngự thú đang từ xa bơi tới, lập tức nở nụ cười, bay qua lấy một cây tiên thảo trong miệng của con thánh ngự thú đem về.

“Tìm kiếm vật quý để tặng cho chủ nhân, không ngờ lời đồn này lại là sự thật” Không ít tu sĩ ở xung quanh nhìn thấy đều cảm thấy vô cùng hâm mộ.


Nhìn vào tính chất của cây tiên thảo, đó chính là thất phẩm tiên thảo, giá trị không hề nhỏ một chút nào.

“Xem ra, cả một ngày hôm nay người may mắn duy nhất chính là người đầu trọc này, tất cả chúng ta trở về thôi” Có người nói.

“Tân Trạm, sao cậu không ra thử sức xem sao?” Tuệ Khả chắn ở một bên của Tiên Chu nói.

“Vậy thì vì sao mà tiền bối lại không đi” Tân Trạm có chút †ò mò hỏi.

Về cả cảnh giới và thực lực của Tuệ Khả nếu như ông ta tham dự thì việc thuần phục mấy con thánh ngự thú này hoàn toàn không phải là chuyện gì khó.

“Nếu tôi mà đi thì người khác sẽ không còn cơ hội” Tuệ Khả có thâm ý nói.

“Vậy thì tôi sẽ đi thử trước.”
Tân Trạm cười cười rồi đột nhiên bay xuống.

“Lại có người khác đi xuống rồi”
“Vẫn là hai”
Mọi người vốn đang có ý định trở về thì lúc này đều đang dừng chân lại..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện