“Tân Trạm kia chẳng qua chỉ mới phân thần cảnh ngũ phẩm, thế mà có thể giết chết Trần Đốc phân thần cảnh cửu phẩm.
Cậu chủ, có cần tôi…
Một ông lão bên cạnh Diệp Phong cũng có chút kinh ngạc, lúc này không nhịn được mà lên tiếng.
“Không cần, một con kiến hôi mà thôi, cơ hội để giết anh †a rất nhiều, ông cứ ở bên cạnh tôi, giúp tôi tìm kiếm nơi phát ra khí tức kia thì hơn”
Diệp Phong lập tức lắc đầu từ chối, anh ta cau mày nói: “Tôi có cảm giác sau khi chúng ta bay lên, khí tức đó cách tôi càng gần.
Đây là trực giác huyết mạch liên kết, nói không chừng ở trên đó thật sự có thứ gì đó đang kêu gọi tôi.”
“Nhà họ Diệp chúng ta có lịch sử lâu đời, là gia tộc cổ kế thừa từ thời thượng cổ, nói không chừng bảo vật kia có liên quan đến bảo vật của tổ tiên nhà họ Diệp chúng ta, nếu như cậu chủ có thể lấy về chắc chắn sẽ lập công lớn”’ Ông lão gật đầu nói.
“Nếu là như vậy thì không gì tốt hơn”
Diệp Phong cũng cười nói: “Nghe nói trong nhà có con em đích tôn gì đó trở về rồi, hừ, mặc kệ là ai trở về, người thừa kế gia chủ đời tiếp theo chắc chắn phải là Diệp Phong tôi.”
“Sau khi tôi lấy được bảo vật của tổ tiên thì chính là người thừa kế do tổ tiên nhận định.
Đến lúc đó danh chính ngôn thuận mà kế thừa vị trí gia chủ, mấy người cũng có thể hưởng vinh hoa phú quý cùng tôi, ai cũng nắm quyền một phương.”
Diệp Phong nói với mấy người kia.
Mấy người kia cũng hai mắt tỏa sáng, liên tục nói phải.
“Bị”
Tuy rằng đến gần khu vực quả cầu ánh sáng nguy hiểm vô cùng nhưng bọn người Diệp Phong không e sợ chút nào, đi theo sự liên hệ với khí tức kia, không ngừng bay lên phía trên.
Bên trong sương đen ở phía trên bọn người Diệp Phong mấy cây số.
“Mấy tên này điên rồi, lại dám chạy đến bên này.
Bọn họ nghĩ rằng hợp thể cảnh kỳ đầu cũng có thể đối phó với những ác ma kia?”
Áo cà sa của Tuệ Khả phồng lên, đang dốc sức giao đấu với mấy con ác ma to lớn dữ tợn.
Vùng