“Thế nào, lão đệ có hứng thử một lần hay không?”
Ông ta nói xong thì liền hứng thú bừng bừng nhìn về phía Tân Trạm.
Nhịn thở dưới nước, đây không phải là chuyện thoải mái gì, cho dù tu sĩ sẽ không vì vậy mà ngạt thở chết, nhưng cảm giác dần dần nghẹt thở kia sẽ đem lại sự khủng hoảng, cũng không phải ai cũng bằng lòng thử nghiệm.
“Có phương pháp tốt thế này tôi đương nhiên phải thử xem rồi” Tân Trạm trực tiếp cười nói.
“Được”
Vân Chí gật đầu sau đó liền lập tức dẫn Tân Trạm đến đuôi thuyền.
Ông ta gọi vài tên thuộc hạ đến, dùng xích sắt đặc biệt trói chặt Tân Trạm lại.
Sau đó Vân Chí liền phóng linh khí ra lưu lại vài dấu ấn trên người Tân Trạm.
Tân Trạm lập tức liền phát hiện linh khí của mình đã không thể vận chuyển được nữa.
“Lão đệ, vào trong nước rồi mà dùng linh khí thì chả có ý nghĩa gì cả, nhưng lúc bị ngạt chết, tu sĩ sẽ xuất phát từ bản năng mà có thể tự vận chuyển linh khí tìm đường sống, vậy nên tôi phong ấn khí tức của cậu, lúc gặp phải nguy hiểm cậu có thể dùng đến nhưng điều đó có nghĩa là lần thử nghiệm này đã thất bại” Cuối cùng Vân Chí nhắc nhở nói.
“Bang chủ, anh Tân này có được không vậy?”
Nghe nói Vân Chí muốn giúp người nào đó cảm ngộ Thủy chỉ bản nguyên nên có không ít người trong bang đều đến hóng chuyện.
Trong số bọn họ có không ít người đã từng luyện cái này nên cũng biết thứ này đáng sợ tới mức nào.
“Anh Tân, lần đầu đầu