“Hình như là bang chủ”
Mấy tên bang chúng nhỏ giọng bàn tán.
Lúc này Vân Chí cũng có hơi bất lực.
Có phải mình chém gió hơi quá rồi không nhỉ.
Trước đó còn nói với Tân Trạm rằng cách này cực kỳ đau đớn, không phải bất cứ ai cũng có thể chịu được.
Lại còn nói mình có thiên phú trời sinh nên mới có thể một lần thành công.
Kết quả, tên Tân Trạm này ở dưới nước liên tục trong ba ngày, không khí bên trong dây thừng linh đã sớm hao hết.
Điều này nói rõ Tân Trạm đã chỉ còn cách lĩnh ngộ Thủy chi bản nguyên một bước nữa thôi.
Làm không tốt thì có khi kỷ lục lân này của mình cũng bị phá mất, haiz, sớm biết vậy thì đã không cho mấy thằng nhóc kia vây xem rồi.
Nếu không sau này hình tượng huy hoàng của ông đây chẳng phải sẽ bị ảnh hưởng sao.
Âm!
Vân Chí còn đang suy nghĩ lung tung thì mặt nước đột nhiên nổ tung tạo nên một làn sóng lớn, tiếp theo Tân Trạm liền bay từ bên trong ra.
Chẳng qua lần này Tân Trạm đã trực tiếp mở ra phong ấn của Vân Chí mà bay về phía trên Tiên Chu.
“Tân lão đệ, lần này thành công rồi?” Vân Chí kinh ngạc nói.
“Vẫn còn thiếu chút nữa, nhưng tôi có một loại cảm giác, đột phá bản nguyên ở chỗ này thì phần thưởng của Thiên Đạo sẽ có thay đổi nên tôi mới tạm thời kiềm lại” Tân Trạm cười nhẹ nói.
“Vậy tức là cậu cơ bản đã lĩnh ngộ được Thủy chỉ bản nguyên rồi, lợi hại nha” Vân Chí cảm thán tán thưởng một tiếng, trong lòng cũng có hơi thở phào một hơi.
Tuy Tân Trạm ra khỏi nước sớm hơn mình nhưng dù gì cậu †a cũng chưa trực tiếp câu thông với Thiên Đạo, mình vẫn chưa thua.
Sau khi tạm biệt Vân Chí thì Tân Trạm liền quay về phòng.
Mấy ngày nay anh cũng đã mệt mỏi hết sức, nhất là thân thức, mỗi thời mỗi khắc đều chực chờ bên bờ vực sống chết, tuy tốc độ cảm ngộ đúng là rất nhanh nhưng tiêu hao cũng là cực lớn.
Chương mới nhất tại — TR UMtruyen.
мE