Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1888


trước sau


“Khoan đã, tôi thử với anh”
Bỗng dưng có một giọng truyền đến hướng kia.

Một chàng trai trẻ đi về phía họ.

Chính là Tân Trạm.

Đám đông nhìn vì “Anh đã nói so một cú đấm phải không.

Nhưng nắm đấm của tôi rất cứng, sẽ làm anh bị thương.

Tốt hơn là anh đừng than đau là được” Tân Trạm nhẹ nhàng nói.

“Dựa vào anh ư”
Chàng trai trẻ quay đầu, quan sát Tân Trạm và tỏ ra coi thường.

Tân Trạm không dung hợp các sợi lửa, lúc này chỉ là tu vi cấp 6 của cảnh thần phó phân, thấp hơn so với anh.


“Bản thiếu chủ đây chỉ cần dùng một tay cũng có thể quật ngã anh”
Người thanh niên vô cùng tự tin, anh ta đứng tại chỗ, lên tiếng thúc giục: “Nhanh lên, tôi chơi đủ rồi đây”
“Được thôi”
Tân Trạm cười khẽ, cái tên này đã muốn đâm đầu vào chỗ chết thì chẳng lẽ anh lại không giúp anh ta toại nguyện.

Anh đã tu luyện được hai loại căn nguyên viên mãn của †ầng thứ hai chiêu Tân Vương thể, còn đang chưa có cơ hội thử nghiệm, giờ cũng vừa hay thử xem sao.

Khí tức toàn cơ thể đột nhiên xoay chuyển.

Vút!
Tân Trạm bỗng chuyển động nhanh như chớp, biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Nụ cười trên mặt người thanh niên đó nhất thời vụt tắt, đôi con ngươi cũng co lại.

Đợi đến khi anh ta lại lần nữa bắt được bóng dáng của Tân Trạm thì đối phương đã đến ngay trước mắt anh ta.

Nắm đấm vàng kim đấm mạnh vào lồng ngực anh ta.


“Sức lực mạnh thật”
Trong lòng người thanh niên run lên, nắm đấm còn chưa đánh tới nhưng quyền phong thét gào vụt đến đập vào mặt anh ta đau rát tựa như hạt cát đập vào mặt.

Nếu một đấm này mà đánh trúng anh ta

thì anh ta nhất định sẽ thực mất mặt.

Lúc này, anh ta cũng đã không còn để tâm được đến lời hứa hẹn chỉ dùng một tay gì nữa.

Thiếu chủ tộc Huyết Man thấp giọng hét lên rồi dùng cả hai tay.

Những đường vân trên phần da thịt lộ ra bên ngoài của anh ta nhất thời trào lên màu máu, trong chớp mắt, toàn thân người thanh niên đã được bao bọc trong làn sương mù đẫm máu, tu vi của anh ta cũng đột nhiên tăng lên.

Hiển nhiên là anh ta đã cảm nhận được áp lực mà Tân Trạm mang đến nên mới dùng đến sức mạnh thực sự của mình.

Sau khi làn sương đẫm máu đó xuất hiện, thực lực của người thanh niên đó cũng hoàn toàn bộc lộ.

“Cảnh hợp thể! Tên này vậy mà lại ẩn chứa tu vi cao như vậy, chẳng trách chúng ta lại không thắng nổi anh ta”
Đám tu sĩ xung quanh vừa thấy vậy liền hét lên tức giận.

Tên thiếu chủ này đúng là đê tiện bỉ ổi, bọn họ còn tưởng rằng năng lực thực sự của anh ta vô cùng cường đại nhưng không ngờ là anh ta lại dựa vào chiêu trò ẩn giấu tu vi như vậy.

Cảnh hợp thể đánh với cảnh thần phó phân thì cho dù thực lực anh ta bình thường thì cũng thắng chắc.

“E rằng đạo hữu này trúng chiêu mất rồi”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện