Nhìn thấy người đàn ông trung niên gương mặt đã đỏ bừng bừng, Tân Hồng Phong vẫn không hề biết gì về chuyện này tỏ ra nghi hoặc.
Kể cả là thành tích của bản thân không hề tồi, nhưng mà ông ta cũng đâu cần phải kích động đến vậy.
“Không có gì, đúng rồi, Tân Hồng Phong, con ở trong đó, có gặp phải chuyện gì đặc biệt không?”
Người đàn ông trung niên kiềm chế vẻ kích động, mở miệng hỏi.
Thành tích cuối cùng của Tân Hồng Phong quả thật là không tồi, nếu như là trước đây, ông có thể sẽ rất vui mừng, nhưng so với Tân trạm mà nói, ông bây giờ đã không còn kích động nữa rồi.
“Chuyện đặc biệt…Vậy thì phải nói đến cậu em họ Tần này rồi”
Tân Hồng Phong mỉm cười chỉ Tân trạm đang đứng ở đằng xa.
Hai người họ ở trong đó sát cánh chiến đấu, đã rất quen thuộc.
Khóe miệng người đàn ông trung niên giật lên vài cái, ông rất muốn cho thằng con trai mình một cái bạt tai, đối phương rất có khả năng sẽ trở thành người thừa kế Tân Hoàng, cái thăng ranh nhà mày cũng dám xưng hô bậy bạ với người ta như thế.
“Người anh em này sao thế?” Ông miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
“Thực lực của anh ấy vô cùng mạnh”
Tân Hồng Phong đơn giản kể lại chuyện ở trong đó một lượt, người đàn ông trung niên nghe xong, cũng càng tin tưởng hơn.
“Đúng rồi, lẽ nào mọi người ở bên ngoài không cảm nhận được ánh sáng của tổ khí sao?” Tân Hồng Phong ngớ người ra.
“Cảm nhận được rồi, chuyện này con tạm thời đừng nói cho người khác biết, được rồi, con cùng ba đi về nhà, bế quan một tuần trước đã”
Chuyện lần này e là sẽ rất lớn đây, bản thân quay về trước, vẫn phải tìm đến các trưởng lão của chỉ