Sắc mặt của Tân Sở Phi cũng trở nên đỏ bừng, khó có thể hình dung được cô có bao nhiêu kích động.
Đôi môi đỏ mọng của Lương Nhược Mỹ khẽ nhếch lên, đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Tân Sương Nhan không khỏi cười khổ một tiếng.
Nếu sớm biết em tư ở bên ngoài kết giao với những cường giả này thì chính mình còn tìm người giúp người ta giữ thể diện làm gì chứ.
Những người khác của nhà họ Tân cũng kinh ngạc không nói nên lời.
Sau khi Tân Trạm trở về, hầu hết mọi người đều cảm thấy Tân Trạm đến dựa vào nhà họ Tân, chính là tìm tới để được che chở cũng muốn từ đó kiếm được một chút lợi ích.
Nhưng hiện tại xem ra không có nhà họ Tân, Tân Trạm này vẫn có thể sống rất tốt.
“Không tồi, chính là phái người tới chúc mừng lại là tứ vực của biên cảnh Đại Lục”
Tân Ngọc Xuyên gần như phát điên, cho nên ông ta chỉ có thể dùng câu nói này để có thể tự an ủi chính mình.
Thượng giới Đại Lục, nơi có ngũ đại hoàng triều mới là trung tâm, hai trong bốn vực chủ tới chúc mừng, tuy kinh động lòng người nhưng dù sao cũng chỉ là khu vực biên cảnh mà thôi.
Nếu như ngũ đại hoàng triều cho người đến thì thực sự là gặp quỷ rồi.
“Hoàng tử Tiêu của hoàng triều, Tiêu Nam Vương đích thân tới chúc mừng”
Điều khiến cho Tân Ngọc Xuyên gần như tuyệt vọng chính là khi ông ta nghe thấy cái tên này, thiếu chút nữa thì ngã xuống.
Bùm.
Bầu không khí tại hiện trường như nước sôi lửa bỏng, lập tức trở nên vô cùng ồn ào.
Những âm thanh này tưởng chừng có thể lật tung cả đại điện lên.
“Hoàng tử hoàng triều đích thân đến”
So với việc vực chủ phái người đến chúc mừng thì chuyện hoàng tử hoàng triều không ngại ngàn dặm xa xôi đích thân tự mình chạy đến đây, chúc mừng Tân Trạm trở về.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, đồng loạt nhìn ra bên ngoài đại điện.
Theo sau tiếng bước chân, một dáng người khôi ngô tuấn tú, hiên ngang chậm rãi đi vào.
Đó