Mấy ngày nay, chúng bị Tân Trạm đánh đến thảm, cuộc sống giống như địa ngục, lần này cuối cùng cũng được giải thoát.
Trở lại đại điện, Tứ tổ từ trong bàn tỉnh lại.
“Ồ? Ông ta nhìn Tân Trạm, cẩn thận quan sát.
Tân Trạm nhìn so với bốn ngày trước, không có quá nhiều khác biệt, nhưng không biết vì sao, lại có chút bất đồng.
“Cố gắng làm hết sức” Tứ tổ cũng không nói nhiều, chỉ nghiêm túc nói.
Tân Trạm gật đầu, hít sâu một hơi.
Tứ tổ xuất ra lượng lớn cống hiến gia tộc, cho mình tu luyện, đây là một loại quan tâm, càng là tín nhiệm.
Vì đám người đại ca chị ba em năm, cũng vì Tân Bách Chiến cùng Tứ tổ, trận chiến này, anh tuyệt đối không thể thua.
Ra khỏi đại điện.
Một lần nữa thật sự nhìn thấy ánh mặt trời rơi xuống, chiếu đến toàn thân ấm áp, Tân Trạm có một loại cảm giác như đã cách mấy đời.
Những ngày qua, Tân Trạm vô cùng bận rộn, giống như bánh răng đồng hồ liên tục quay, nhưng cũng gặt hái được nhiều điều thú vị.
Sức lực đã không còn như ngày hôm qua nữa.
Cuộc chiến đấu với Man tộc lớn như ngày hôm nay ai cũng thấy rõ, nhưng những gì bản thân anh thể hiện ra lúc đó nhất định sẽ khiến cho rất nhiều người phải ngạc nhiên.
.
Truyện chính ở ( .m e )
Nghĩ tới đây, ánh mặt Tân Trạm liền trở nên sắc bén.
Rời khỏi không gian huyết ngọc, Tân Trạm quay về dinh thự và đi thẳng vào phòng ngủ.
Mấy ngày anh dường như anh không hề chợp mắt.
Tuy rằng có thể dựa vào việc tu luyện để hồi phục tinh thần và thể lực, nhưng Tân Trạm cảm thấy chẳng có điều gì bằng việc ở nhà ngủ một ngày để hồi phục lại tinh thần và thể lực.
“Con nói Tân Trạm đến thư viện bế quan bốn ngày, sau đó đến không gian huyết ngọc bốn ngày ư”
Trong hội trưởng lão, Tân Bách Việt nghe thấy con trai báo cáo tình hình, nét mặt có chút kinh ngạc.
Mấy ngày gần đây bọn họ cũng đang quan tâm đến nhất cử nhất động của Tân Trạm.
Một triệu tiền đóng góp là một con số vô cùng lớn, Tân