“Dược tôn Tân, nếu không tôi mang thuyền bay ra, mọi người cùng nhau lên thuyền bay, có thể thoải mái hơn một chút”
Tiết Phong vốn tưởng rằng trên đường đi sẽ xảy ra một chút sự cố, cho nên mọi người cùng phi hành, thì tương đối dễ dàng ứng phó.
Nhưng không nghĩ tới có Từ tông chủ mở đường, đường đi thuận lợi cực kỳ, cứ như vậy, còn không bằng cưỡi thuyền bay.
“Cũng tốt” Tân Trạm gật đầu.
Sau đó Tiết Phong lấy thuyền bay ra, tất cả mọi người trực tiếp bỏ phi hành đi lên.
Tiết Phong lại để chỗ trống cho Mộ Dung Di và Từ tông chủ.
Hai người này cũng không dám đi lên thuyền bay, nhìn Tân Trạm, chờ anh dặn dò.
“Không cần, Từ tông chủ phải ở phía trước phóng thích khí tức để mở đường, không thể cưỡi thuyền bay, để ông ấy đứng ở đầu thuyền là được”
Tân Trạm lạnh nhạt nói: “Còn Đồ trưởng lão, ông ấy còn phải cảnh giới xung quanh, bảo vệ chúng ta, dùng tay bám vào một bên thuyền là được”
Mà hai người này cũng cũng không dám có ý kiến, trực tiếp làm theo.
Khóe miệng Tiết Phong co giật một chút.
Đây là bạn tốt cái khỉ gió gì?
Cậu ngồi trong thuyền bay, còn bạn tốt của cậu thì thuyền bay cũng không được lên, một người đứng đẳng trước chắn gió, một người vịn mạn thuyền.
Nếu họ đúng là bạn tốt của cậu, đã sớm cắt đứt rồi, quỷ mới tin.
“Đại sư, ngài ngồi đây đi”
Mà lần này, vừa đi vào thuyền bay, Cung Doãn trực tiếp nhường vị trí tốt nhất của thuyền bay cho anh, còn chà sát tay áo, biểu hiện mười phần cung kính.
Đối với chuyện này, Tân Trạm cũng không khách khí, coi như chuyện đương nhiên mà ngồi xuống.
Mọi người thấy đều có chút câm nín.
Cung Doãn này trở mặt cũng thật nhanh, trước đó còn nói lời lẽ vô tình đối với Tân Trạm, bây giờ mới một đêm