Một mực đưa tới toàn thành trì thứ nhất của triều Bạch Hoàng ở phía xa thì, Tân Trạm mới dặn dò Từ tông chủ trở lại.
Nhìn thấy dáng vẻ Từ tông chủ cung kính phi vút đi, đám tu sĩ tiếp tục yên lặng.
Một hợp thể cảnh bát phẩm, bị một cảnh thần phó phân như Tân Trạm sai bảo như vậy, rốt cục Tân Trạm đã làm cái gì đối với người này, để ông ta ngoan ngoấn như vậy.
“Được rồi, ông cũng trở về đây đi”
Bị gi”ng co một hổi, Mộ Dung Di giống như được đại xá, trở lại thuyền bay.
Rời khỏi cánh đồng hoang vu tiến vào triều Bạch Hoàng, con đường sau đó, cũng giống như đi tới triều Tân hoàng.
Xuyên qua từng toà thành trì, tìm kiếm Truyền Tống trận thượng cổ, rồi sau đó tiến hành dịch chuyển.
Có điều đi tới Bắc Vực, phải xuyên qua hơn một nửa triều Bạch Hoàng, cho nên cũng cần nhiều thời gian hơn một chút.
Khoảng thời gian này, Tân Trạm có ý định thăm dò Mộ Dung Dị, tìm hiểu những thứ tương quan về độc tu.
Cái mà anh cảm thấy hứng thú nhất, chính là Phệ Thiên Trùng.
Mấy lần chiến đấu gần đây của Tân Trạm, mặc dù đối phó với Phệ Thiên Trùng không phải là cái khó khăn nhất, nhưng lại gần chết một lần.
Đừng nghĩ quá trình không mấy nguy hiểm, cho đến khi, một mình bị Phệ Thiên Trùng vây quanh, đó chính là chỉ còn một con đường chết, căn bản không có một tia cơ hội chống lại.
Tốc độ của con sâu này cực nhanh, dựa vào thần hồn và khí tức đuổi theo, hơn nữa ngay cả lửa cũng không sợ, có thể nói là không có thiên địch.
Năng lực căn xé cũng vô cùng cường đại, hàm răng tràn đầy nọc độc, thân thể được rèn luyện của bản thân trước mặt nó không có bất kỳ lực cản nào.
Hơn nữa con vật đấy lại có thể mô phỏng khí tức, trở thành thế thân để tồn tại.
Những điều này, đều làm cho Tân Trạm lưu lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc.
Cho nên mới gọi Mộ Dung Di tới, trước hết Tân Trạm muốn hiểu rõ về Phệ Thiên Trùng này.
Nếu như mình cũng có thể nuôi dưỡng, vậy đương nhiên sẽ trở thành một đại sát chiêu của anh, sau này coi như gặp phải một vài cường giả cấp cao nhất, bản thân