Anh ta cố gắng đẩy mạnh bầu không khí sinh động, lại biết hùa theo để lấy lòng làm cho không khí cả đoạn đường thêm sôi nổi.
Ngô Bình Nhi và Cung Doãn đối với linh thú cũng vô cùng có hứng thú nên không ngừng đặt câu hỏi, Từ Phàm biết gì nói đó, không hề giấu giếm gì.
Sau một lúc liền học được rất nhiều thứ, quen được thêm nhiều người trạc tuổi nhau, bầu không khí rất nhanh trở nên hòa hợp.
“Đạo hữu Từ, tôi cảm nhận được khí tức phía bên kia dường như có gì đó không giống, ở bên đó đang làm gì?”
Trên đường đi, sau khi ngang qua cung điện, ở phía trước rộng rãi sáng sủa là một khu rừng bằng phẳng, trong đó có một số kiến trúc được làm bằng hoa mai và tre.
Nhưng Tân Trạm lại nhận thấy ở phía trước của một trong những tòa kiến trúc, có một luồng khí kỳ lạ bay thẳng lên trời, bao phủ khắp xung quanh.
Anh dừng chân, nhìn theo hướng đó, sau đó hỏi thăm.
“Ồ, ở đó là nơi nuôi Ngân Đề Tê Thú, nhìn sơ quá thì thì chắc là Ngân Đề Tê Thú này đang sinh nở”
Từ Phàm vốn giữ chức vụ quan trọng trong tông tộc nên đối với những việc hệ trọng, anh đương nhiên sẽ biết rõ.
“Ngân Đề Tê Ngưu sinh con sao? Vậy không biết đạo hữu Từ có thể dẫn tôi đi xem được không”
Đôi mắt Tân Trạm khẽ động đậy, trong lòng có chút nghi hoặc.
Bản thân gần đây luôn tập trung tinh thần suy nghĩ sinh tử vận, cho nên đối với sinh khí và tử khí cũng trở nên vô cùng nhạy cảm.
Mà luồng khí kỳ lạ này, trong đó đích thực gồm nhiều sinh khí, nhưng bên trong lại có một lưồng tử khí xung thiên ngưng tụ không tan.
Nếu đã sinh ra thú con, có sinh khí mới là bình thường, tại sao lại xuất hiện tử khí dày đặc thế này?
Thậm chí còn cho Tân Trạm cảm giác luồng tử khí này không hề yếu như lúc lão Ngô sắp suy yếu.
Nhưng lão Ngô là cường giả trong Độ Kiếp Cảnh, con quái thú này là tình hình gì đây.
Cho dù có chết một hai con nhỏ thì cũng không