Đại ca à, cậu thích thú nhìn linh thú sinh con như vậy, bản thân cậu không thấy rất kỳ lạ sao, lại còn tới gần như thế, chẳng lẽ cậu không phát hiện ra rằng con Linh Tê đó đã chú ý đến cậu rồi ư.
Sư phụ đã căn dặn mình phải bảo vệ tốt ba vị này, hai người Cung Doãn còn dễ nói, Đạo hữu Trình này sao chỉ mới một lúc thôi mà đã đưa bản thân lâm vào nguy hiểm rồi chứ.
Vừa nghĩ đến việc nếu như mình không bảo vệ tốt Trình Tân, khiến anh bị thương hoặc thậm chí là chết làm cho vị khách quý kia giận cá chém thớt, Từ Phàm không đứng yên được nữa.
Anh ta lập tức bay nhanh về phía đại điện tông chủ.
“Sư tôn, nhanh, nhanh đi cứu Trình dược sư.
Cậu ta trêu chọc đến Ngân Đề Linh Tê đang trong quá trình sinh sản, hiện giờ tính mạng đang gặp nguy hiểm”
Trong đại điện, Vạn Lương đang mỉm cười kèm theo chút cẩn thận trò chuyện với Ngô Thái Vĩnh.
Bỗng nhiên, Từ Phàm luống cuống bay vào trong điện, bùm một tiếng quỳ trên mặt đất.
“Cái gì?”
Nụ cười trên mặt Vạn Lương ngay lập tức đông cứng, đôi con ngươi co rút lại, cả người mạnh mẽ đứng bật dậy.
“Chỉ mới trong thời gian ngắn như thế, sao đạo hữu Trình gặp phải nguy hiểm được”
“Sư tôn, con cũng không biết có chuyện gì xảy ra, Đạo hữu Trình vượt qua tầng tầng lớp lớp trận pháp, tình hình bây giờ xem ra là muốn tiến vào trong vuốt ve linh thú.”
“Không phải linh thú của cậu ta mà cậu ta cũng dám vào đó sờ mó?” Vạn Lương cũng kinh ngạc không thôi.
Đạo hữu Trình không phải muốn tìm tông