“Ý của anh là? Tình cảm của linh thú cần phải được bồi dưỡng, hơn nữa ấu thú cũng không dễ dàng nhận chủ.
Nó không biết tôi là chuyện bình thường: Người phụ nữ hừ lạnh, “Hơn nữa, nó không biết tôi, chả lẽ lại có thể nhận thức được anh?”
Người phụ nữ coi Tân Trạm như một tu sĩ cũng đến mua linh thú, cô ta chế nhạo.
“Đương nhiên, ta đã khai thông thần hồn với những linh thú này, bởi vì tôi sẽ mua hết những con ấu thú này” Tân Trạm nhẹ giọng nói.
“Thật nực cười, ngươi đã mua rồi, không nói tới anh nghèo như vậy, có thể mua được nhiều linh thú như vậy không.
Anh gọi một tiếng cho tôi xem.
Nếu như năm con ấu thú này đều nghe lời anh, tôi liền tặng cho anh” Người phụ nữ chế nhạo nói.
“Bọn chúng nghe lời tôi, cô sẽ liền nhượng bộ?” Tân Trạm nhướng mày.
“Đúng vậy, nhưng nếu chúng không để ý đến anh, căn bản sẽ không thể làm những gì anh đã nói.
Anh phải ngay lập tức quỳ xuống xin lỗi chúng tôi về những gì anh vừa làm, rồi tự tay hành hạ đàn ấu thú đến chết, sau đó theo Huyền Thú Cốc cút ra ngoài.
“
Người phụ nữ ngẩng cao đầu.
Cô ta thấy Tân Trạm muốn bảo vệ cho lũ linh thú, nên để bên kia tự tay giết linh thú, xem anh có gục ngã không.
“Thật tàn nhãn” Tân Trạm liếc mắt một cái.
“Điều gì sẽ xảy ra nếu cả năm con thú đều nghe lời tôi?”
“Cứ thoải mái nêu ra điều kiện của mình” Người phụ nữ khinh thường nói.
“Kì thật là cô nói đúng rồi, tôi thật sự không có tiền mua để mua nhiều linh thú như vậy, nhưng mua được thì tiền cô sẽ phải trả.
Sau đó hãy đi xin lỗi nó cùng đứa nhỏ” Tân Trạm chỉ vào hai mẹ con Ngân Đề Linh Tê.
Mọi chuyện đã đến mức này, gia đình Ngân Đề Linh Tê, e rằng đã bị đám chị em này ghi hận rồi.
Hơn nữa nhìn bộ dạng, xem ra lai lịch cũng không tầm thường, Huyền Thú Cốc cũng không ngăn cản được.
Cách tốt nhất là đưa chúng đi, tìm một nơi nào đó thích hợp hơn cho chúng.
“Được rồi.
Bây giờ gọi cho tôi nghe”
Người phụ nữ mỉa mai, đồng ý điều kiện mà